Medonthan.net– Chào các mẹ!!!
Các mẹ ạ! Em lo lắng đã nhiều, suy nghĩ cũng nhiều nhưng không biết chia sẻ cùng ai. Gần đây em mới biết đến page. Em rất muốn nói với ai đó để xả hết được những tâm tư trong lòng, mong các mẹ chia sẻ với em.
Em năm nay 25 tuổi. Cách đây 6 năm em với anh quen nhau. Anh hơn em 4 tuổi, 2 đứa đều là sv. Lúc đầu chỉ là chuyện trò bạn bè, sau dần cả 2 có tình cảm, cả 2 đều hiểu tình cảm của mình. Nhưng chẳng ai nõi ra, cứ như thế đến khi em quen với người khác thì 2 đứa ko liên lạc gì nữa. Cho đến cuối năm 2013, tình cờ gặp ở facebook, anh nói rất vui vì tìm được em. Từ đấy nhắn tin chuyện trò, quan tâm em rất nhiều … Anh nói thời gian qua anh lúc nào cũng nhớ em, mong em, nhưng không có cách nào liên lạc được. Chỉ biết xã em ở nhưng không biết chính xác nên không tìm đc. Anh nói hồi đó yêu em nhiều mà không dám nói…. Chẳng hiểu tại sao lúc đó tình yêu của em với anh lại nhen nhóm từ đấy. Rồi 2 đứa gặp nhau, hẹn hò, đi chơi, a chăm sóc em rất chu đáo, cũng đến nhà e mvài lần ( nhà cách nhau ~10km ) …
Chuyện bắt đầu rối khi đầu năm 2014 em biết mình có thai. Em vui lắm, thông báo với anh. Anh cũng nói rất vui nhưng có 1 sự thật phải nói ” Anh đã có vợ và 1 con, vợ anh cũng đang mang bầu đứa thứ 2…”….Em như sụp đổ hoàn toàn. Vậy là hơn 1 năm nay anh lừa dối em, biến em thành kẻ cướp chồng người ta. Bao lâu em luôn nghĩ tới cái gia đình của 2 đứa…. Tình cảm em dành hết cho anh ta mà bây giờ anh ta nói đã có vợ có con… Em nghĩ chắc anh ta sẽ bắt em bỏ con rồi bỏ rơi em như những gì em thấy ngoài đời…. Nhưng không, anh nói em đừng bỏ con mà tội nghiệp, anh sẽ chu cấp cho em để em sinh con, nuôi con lớn lên. Khi sinh cũng sẽ để nó mang họ của anh, sau này nhất định anh sẽ nhận nó về công khai với gia đình. Chắc chắn sau này sẽ như thế, còn bây giờ thì chưa thể được… Anh cũng xin lỗi em mong em tha thứ, không phải anh muốn lừa dối em. Chỉ vì anh quá yêu em thôi. Bây giờ anh không thể bỏ gia đình mình. Nhưng cũng không muốn xa em….

Ý định bỏ con chỉ là lúc đầu thôi, nhưng rồi nghĩ lại đứa bé không tội tình gì, bố nó cũng đâu có hắt hủi nó…
Em suy nghĩ ngiều, em không muốn phá hạnh phúc gia đình của ai hết, cũng không bắt anh phải bỏ vợ để con em có bố, chị ấy cũng có con cơ mà. Nếu biết được sự thật chắc chị ấy cũng đau khổ lắm… Thôi thì cứ để có người được hạnh phúc, còn em đau khổ rồi thì cứ để em khổ thôi. Em từng có ý định bỏ con, trốn tránh anh. Nhưng anh 5 lần 7 lượt đến nhà tìm, anh nói nếu em muốn đi lấy chồng thì cứ sinh con cho anh nuôi cũng đc chứ đừng bỏ. Ý định bỏ con chỉ là lúc đầu thôi, nhưng rồi nghĩ lại đứa bé không tội tình gì, bố nó cũng đâu có hắt hủi nó…
Cho đến bây giờ, bé nhà em đã được 5 tháng, là bé gái. Em vẫn hay gọi bảo bối của em là Su. Su nhà em nghịch ngợm lắm, lần nào đi siêu âm bác sĩ cũng khen con nhanh nhẹn, khen em bé người dài thế sau này chắc cao như mẹ đây, khen mũi cao giống bố…. Em vui hơn từ khi có bé, cảm nhận từng cái đạp từ cái chân bé xinh của bảo bối đang dần lớn lên trong bụng. Bố bé vẫn chăm sóc e thường xuyên, vẫn hỏi han con hàng ngày, ở cạnh em vẫn coi đấy là gia đình của anh ấy….
Các mẹ ạ! Có đôi khi người thứ 3 như em cũng không hề biết mình lại là ” phở ” đi phá hoại gđình người khác đâu. Bản thân em cũg ghét những người thứ 3 lắm, nhưng ông trời thế nào lại đẩy em vào tình thế như vậy. Bây giờ anh đang làm ở HN rất muốn đón mẹ con em lên để tiện chăm sóc, còn vợ con anh thì ở quê. Nhưng em không muốn, em có thể nuôi con 1 mình được, không muốn để sau này mọi chuyện vỡ lở người ta lại nói em ” quyến rũ ” chồng người ta, phá hoại ho của ngta…..
Hôm nay nói được ra chỉ mong có người lắng nghe chia sẻ với e… Các mẹ ơi! Em làm thế liệu có đúng????
Confession từ Hội Những Bà Mẹ Đơn Thân.