Chẳng phút giây nào Mẹ thôi nhớ Con, mặc dù chúng ta vẫn ở bên cạnh mỗi ngày. Để nỗi nhớ, khi đi qua mỗi chặng đường, sẽ không hoài phí là những kỷ niệm nhạt nhòa.
- Điều đúng đắn nhất mẹ từng làm là giữ con lại
- Mẹ sẽ mãi yêu con, khỉ con của mẹ!
- Mẹ đã học cách chấp nhận hiện thực này như thế!
Mới tượng hình- nhớ cảm giác lần đầu biết tin Con đến bên Mẹ. Sinh Con ra đời, nhớ cảm giác mang thai 9 tháng 9 ngày. Những nhịp tim, cái đạp đầu tiên. Khi Con tập lẫy, tập bò, tập đi lại nhớ cảm giác được ôm cái cục bột nhỏ xíu, mũm mĩm thơm mùi sữa Mẹ. Khi Con bi bô tập nói cho đến khi nói sõi, Mẹ lại nhớ những âm thanh ê a đầu đời trong trẻo.
Và hiện tại, mỗi ngày, Mẹ vẫn quan sát, để tâm từng cử chỉ, hành động, lời nói, suy nghĩ của Con. Để có những khi Con đã ngủ say, gà gáy canh ba, Mẹ vẫn choàng tay qua ôm lấy Con và thủ thỉ: “Mẹ thương Con quá ah! Tim có thương Mẹ không?”. Để trong cơn ngái ngủ, Con bị đánh thức bất chợt nhưng cũng ráng trả lời Mẹ “Dạ có! Tim thương Mẹ mà!”. Khi ấy Mẹ sẽ vỗ mông Con một cái và bảo: “Chúc Con ngủ ngon”. Và rất nhanh, tiếng Con thở đã lại đều đều. Chỉ có Mẹ là trằn trọc với những suy nghĩ miên man tới sáng.
Phải rồi, chẳng phút giây nào Mẹ thôi nhớ Con, mặc dù chúng ta vẫn ở bên cạnh mỗi ngày. Để nỗi nhớ, khi đi qua mỗi chặng đường, sẽ không hoài phí là những kỷ niệm nhạt nhòa. Hai Mẹ Con mình sẽ cùng nhau sống vui vẻ mỗi ngày nhé! Nếu phút giây nào đó, Mẹ có bận bịu và quay cuồng với công việc, với cuộc sống này thì rất nhanh, Mẹ sẽ trở lại bên Con thôi. Bởi Con luôn là mặt trời, khiến một ngày dài của Mẹ ngập tràn trong yêu thương và yên bình!!!
Sau này Con lớn thêm chút nữa, chút nữa, chút nữa,… Mẹ sẽ lại không thôi mỉm cười khi nhớ nhớ về những năm tháng này. Nỗi nhớ của Mẹ về Con sẽ như một quả cầu tuyết, cứ lăn tròn, lăn tròn mãi. Lớn đến khi nào không thể lớn thêm được nữa. Là khi Mẹ đã già, tóc đã bạc và không còn đủ tỉnh táo nữa rồi,…
FB: Hoàng Hưng