Nhiều lúc mẹ đã tự hỏi bản thân tại sao lại lựa chọn giữ con lại. Nếu như mẹ lựa chọn vứt bỏ con thì giờ đây có khi nào cuộc sống của mẹ sẽ nhẹ nhàng, thảnh thơi hơn không. Câu trả lời chắc có lẽ tới bây giờ mẹ mới có…đó là không.
- Mẹ sẽ mãi yêu con, khỉ con của mẹ!
- Mẹ đã học cách chấp nhận hiện thực này như thế!
- Mạnh mẽ lên nhé chàng trai của mẹ!
Bởi vì nếu như ngày đó không có con, con không đến với mẹ thì mẹ sẽ không biết hết được bộ mặt thật của 1 người mà mẹ đã từng cho là tất cả. Đã từng mơ mình cùng người đó hạnh phúc tới già, cùng nhau làm việc và nuôi nấng con…nhưng mọi chuyện lại không được như vậy. Họ không trân trọng mẹ con mình. Nếu như ngày đó không có con thì sẽ không có mẹ của ngày hôm nay mạnh mẽ và kiên cường hơn.
Thời gian đầu mang thai con mẹ đã rất mệt mỏi, gần như hàng đêm mẹ đều khóc, khóc cho sự ngu dốt của mình, khóc cho đứa con đang ngày 1 lớn dần trong bụng mẹ ..Lúc đó mẹ đã từng nghĩ mẹ và con sẽ rời khỏi cuộc sống đau buồn này.
Mẹ đã suy sụp tinh thần cho tới 1 ngày khi buổi sáng thức dậy mẹ đã cảm nhận được cử động nho nhỏ của con. Đó là 1 cái đạp rất nhẹ nhưng điều đó đã khiến cho mẹ hiểu rằng trên thế giới này không có điều gì có thể hạnh phúc hơn là được làm mẹ. Và mẹ cũng hiểu ra 1 điều đáng quý-ai cũng có quyền được sống, được sinh ra và được lớn lên,không một ai trong chúng ta được cướp đi cái quyền lợi đó. Trẻ con không có tội, lỗi là ở người lớn-là người tạo ra và mang chúng tới với thế giới này và mẹ đã xóa bỏ hoàn toàn ý nghĩ sẽ chết đi.
mẹ suy sụp tinh thần 1 lần nữa vì họ-họ tổn thương mẹ 1 lần nữa. Mẹ đã có ý nghĩ tự sát 1 lần nữa. Ngay khi có ý nghĩ đó mẹ lại nhớ tới con, nhìn cái bụng mẹ lớn dần từng ngày và những cú đạp cựa quậy ngày càng nhiều của con -mẹ đã quyết định…gạt họ ra khỏi thế giới của mẹ con mình. Mẹ có ác quá không con,mẹ rất sợ khi con sinh ra sẽ không chịu nổi 2 từ con hoang hay đồ không có bố khi con đi học. Mẹ thực sự sợ, rất sợ.
Nhưng con à, mẹ không ác với họ thì họ sẽ ác lại với mẹ. Mẹ sợ mẹ sẽ suy sụp thêm 1 lần nữa và mẹ biết chắc rằng lần này mẹ sẽ không vượt qua được và khi ấy đứa con bé bỏng của mẹ sẽ phải làm sao. Vì vậy xin con tha thứ cho sự ích kỷ của người làm mẹ này-ích kỉ chỉ vì chữ sợ…tha thứ cho mẹ nha con.
Con đến với mẹ đã cho mẹ có thêm động lực để sống, động lúc để cố gắng. Mẹ hạnh phúc khi dường như con hiểu được những nỗi khổ của mẹ nên trộm vía con rất ngoan ngoãn, cho tới giờ con đã được 7 tháng trong bụng mẹ nhưng con luôn khỏe mạnh và không làm mẹ bị nghén, bụng mẹ cũng không bị rạn da mẹ cũng không bị xấu đi, làm mẹ rất vui và hạnh phúc.
Mẹ biết mẹ sẽ gặp nhiều khó khăn trắc trở cũng như những dị nghị dèm pha của người đời nhưng mẹ biết mẹ phải cố gắng rất nhiều vì tương lai của cả con lẫn mẹ. Cho tới bây giờ mẹ mới biết được rằng cả cuộc đời của mẹ điều đúng đắn nhất chính là mang thai và quyết định giữ thiên thần bé nhỏ của mẹ. Cho dù sinh ra con đã khép lại con đường tự do bay nhảy, làm việc và tương lai tốt hơn của mẹ nhưng lại đã mở ra 1 con đường mới và trên con đường ấy có con cũng sánh bước với mẹ
Mẹ tin ông trời sẽ không bao giờ tuyệt đường sống của ai bao giờ phải không con. Và điều cuối cùng mẹ muốn xin lỗi con vì đã từng có ý định cùng con rời khỏi cuộc sống này …xin lỗi con rất nhiều. Mẹ yêu con!
Cfsmedonthan!