Con trai bé nhỏ của mẹ 4 ngày nữa là tròn 24 tháng tuổi của con rồi nhỉ? Mẹ biết mẹ không phải là người mẹ tốt vì không đem đến cho con gia đình trọn vẹn.
- Mẹ đã học cách chấp nhận hiện thực này như thế!
- Mạnh mẽ lên nhé chàng trai của mẹ!
- Chưa một lần mẹ hối hận với những điều mẹ đã làm
Con trai của mẹ! Mẹ muốn con hiểu rằng mẹ yêu con nhiều như thế nào. Mẹ nhớ như in cái ngày biết mẹ có con, mẹ không giám nói với bất kì ai bởi vì mẹ sợ. Mẹ sợ sẽ phải mất đi con, mẹ đã cố gắng giấu ông bà ngoại và mọi người xung quanh. Mẹ đã từng tìm đến nơi dành cho những hoàn cảnh như mẹ để chờ sinh con rồi mẹ đi làm nuôi con một thời gian sẽ nói với mọi người. Thế nhưng ông bà con biết chuyện, bà ngoại con khóc,ông ngoại con không khóc nhưng mẹ biết ông rất đau và xót cho mẹ.
Con biết không mẹ đã cố gắng không khóc và cố gắng để bản thân vui vẻ vì không muốn ảnh hưởng đến con. Ông bà ngoại con lúc đó đã nhất quyết bắt mẹ sinh con xong là cho con đi để làm lại từ đầu, mẹ không muốn nhưng vẫn phải đồng ý. Mỗi ngày con ở trong bụng mẹ rất ngoan, con không khiến mẹ phải khó chịu hay bị nghén như những người phụ nữ mang thai khác. Mẹ vui khi có con nhưng mẹ lại sợ con sinh ra vì lúc con sinh ra là lúc con phải xa mẹ.
Bây giờ nghĩ lại mẹ vẫn rất đau con à! Thời gian cũng đến lúc con ra đời, con sinh non trước 1 tháng 6 ngày, nặng chưa đến 2,3kg lúc mới được sinh ra con chỉ khóc vài tiếng rồi lại mỉm cười khi đặt vào lòng mẹ! Mẹ nhớ như in cái cảm giác hạnh phúc vì được chạm vào bé con của mẹ lần đầu tiên, nhưng mẹ lại buồn vì sắp phải xa con.
Con trai à! mẹ xin lỗi con vì lúc sinh con mẹ không tiêm cho con 2 mũi thuốc mà trẻ nào sinh ra cũng có vì ông ngoại con không đồng ý vì nghĩ sinh ra sẽ cho con đi nên không ký nhưng mẹ sẽ bù cho con nhé,mẹ hứa đấy. Quay lại lúc con sinh nhé! sinh xong con phải nằm lồng kính vì thiếu tháng và bị vàng da, được 2 ngày bác sỹ cho đón về. Chiều ngày 5/10 con được bà cố bế về đưa cho mẹ, lúc đó mẹ vui lắm vì được ôm con lần nữa. Hôm đó mẹ chưa có sữa nên con phải uống sữa ngoài, đến hôm sau con đi lấy máu để xét nghiệm thì sữa mẹ về con đói và khóc rất to.
Nhưng bệnh viện lại thông báo con vàng da phải trở lại lồng kính. C đói nhưng chưa kịp ti mẹ thì phải đi. Mẹ nghe bà cố kể rằng con khóc suốt trên đường đi, nghe mà xót hết cả ruột gan bà. Còn mẹ từ lúc đưa con cho bà mẹ lại khóc vì mẹ nghĩ đã hết cơ hội gặp lại con rồi. Đến hôm sau, bệnh viện thông báo mẹ xuất viện nhưng không có con vì con vẫn phải nằm lồng kính. Mẹ về nhưng rất nhớ cục cưng của mẹ.
Con biết không mẹ đã lén lúc bà con không để ý đã giấu chiếc áo mà con mặc lúc mới sinh vào giỏ đồ để mỗi lần nhớ con mẹ lại lấy ra xem. Tối về đến phòng trọ (bà ngoại không cho mẹ về quê vì sợ mọi người bêu rếu). Mẹ nhớ hôm ấy trời mưa, mẹ đã khóc rất to mẹ đã kêu con rất nhiều lần. Mẹ đã nói rằng:”con trai về với mẹ đi con!” Và mẹ lại cầu xin ông trời trả con về cho mẹ vì mẹ không muốn đưa con cho bất kì ai.
Thế nhưng đáp lại mẹ chỉ có tiếng mưa rơi càng nặng hạt. Lúc ấy dì của con(chị họ mẹ)sang ngủ với mẹ cho mẹ đỡ buồn thì thấy mẹ khóc nhưng chỉ nghĩ rằng do mẹ căng sữa đau đến khóc. Mẹ trước nay là người sống nội tâm nên không bao giờ cho ai biết cảm xúc thật của mình nên mẹ cũng ừ với dì con như vậy. Tối ngủ không có con mẹ lại khóc(ngày nào cũng vậy).
Lúc ngoại con vào nuôi mẹ lúc ở cữ có thể nói là một phần tra tấn về cảm xúc của mẹ. Bà ngoại mắng chửi mẹ rất nhiều. Mẹ biết vì bà xót mẹ nên mới vậy nhưng bà không hiểu lúc đấy mẹ cần sự an ủi từ bà ngoại hơn là chửi mẹ như vậy. Mẹ từng nghĩ hay là mẹ chết đi để cho ông bà con khỏi xấu hổ với mọi người ,để khỏi phải nghe bà ngoại con chì chiết, mắng chửi những lời lẽ khó nghe và đau lòng như vậy.
Nhưng lúc mẹ muốn buông xuôi thì sự màu nhiệm lại xuất hiện, cô của mẹ(bà ngoại 2 đấy)lại đến và khuyên mẹ giữ con lại với mẹ, người nhận nuôi con cũng khuyên mẹ giữ con lại. Bà ngoại con dù nhất định phải cho con nhưng cũng phải suy nghĩ. Bà về hỏi mẹ có muốn nuôi con không? Lúc ấy mẹ thật sự rất vui và không ngần ngại trả lời rằng có.
10 ngày sau mẹ và bà ngoại đón con về,ôm con trong tay mẹ cảm thấy dường như cả thế giới nằm trong tay mẹ. Từ khi có con bên cạnh, dù luôn bị bà ngoại mắng và chì chiếc vì làm xấu mặt gia đình nhưng mẹ luôn cố gắng làm như không nghe để cố gắng nuôi con. Dù cố gắng là vậy nhưng mẹ vẫn hay khóc về đêm. Mẹ thương con bao nhiêu thì lại đau lòng bà ngoại bấy nhiêu.
May mắn thay còn có ông ngoại luôn hiểu và thông cảm cho mẹ. Ông ngoại con dù buồn nhưng không bao giờ nói nặng với mẹ lần nào cả. Lúc con 3 tháng hơn là cũng gần đến tết nguyên đán, bà ngoại con nhất quyết không cho mẹ con về quê vì bà muốn mẹ con mình ở lại nơi đấy vài năm cho mọi việc lắng xuống rồi về. Nhưng ông ngoại con lại quyết định đưa 2 mẹ con mình về ăn tết cùng gia đình vì không muốn mẹ buồn khi tết không được về quê.
Lên xe về quê mẹ say xe không ôm nổi con chứ đừng nói đến việc cho con uống sữa. Ông ngoại con là người làm hết cho mẹ từ việc ôm con,c ho con ti sữa bình đến cả việc thay tã và ru con ngủ. Ông không được nghỉ ngơi lấy 1 phút nào vì lên xe con quấy quá(thương ông nhưng mẹ bất lực). Về đến nhà mình trời lạnh và mưa,mẹ phải luôn ở trong nhà không được bước ra đến cửa nhà vì bà ngoại không muốn mọi người biết mẹ đem con về.
Bạn của ông ngoại đến chơi mẹ phải ôm con trốn vào phòng của mẹ đóng cửa lại. Mẹ phải trốn như phạm nhân bị truy nã ấy con nhỉ?hì….giấu suốt từ lúc ấy đến tết thì ông ngoại con là người ôm con đi khoe với mọi người. Con có thấy ông ngoại yêu con chưa? Cậu 3 của con cũng yêu con lắm và mẹ biết bây giờ con cũng rất thích cậu. Nghe con về cậu liền về nhà mua đồ chơi cho con dù biết con chưa biết chơi nhưng cậu luôn mua cho con. Cậu còn mua sữa cho con khi cậu nhận tiền làm thêm tháng đầu tiên. Đến bây giờ dù cậu đi học xa nhưng mỗi khi điện thoại về đều liên tục hỏi về con(mẹ thật vui vì điều này).
Con trai à! dù mẹ là người mẹ không tốt nhưng mẹ muốn con hãy nhớ mẹ yêu con hơn sinh mạng của mẹ! Mẹ sẵn sàng đánh đổi tương lai và hạnh phúc để con được bình yên! Tương lai như thế nào thì mẹ vẫn yêu con vô điều kiện. Mẹ biết sau này con sẽ có lúc tự ti và ganh tị khi thấy bạn bè có cha và sẽ tức giận khi người bạn không thích con nói rằng con là đứa trẻ không cha. Mẹ muốn con đừng đánh bạn hay làm điều gì dại dột mà hãy nói với mẹ,tâm sự với mẹ vì mẹ luôn bên cạnh lắng nghe con(cục cưng của mẹ nhớ nhé!).
Cuối cùng mẹ muốn con nhớ rằng dù tương lai có khó khăn như thế nào mẹ luôn mong con sẽ vượt qua. Nếu khó khăn quá thì về nhà với mẹ vì mẹ luôn ở phía sau cổ vũ và luôn dang tay ôm con khi mỏi mệt.
cfsmedonthan!