Phần 1- Phận mình là gái có con còn anh là trai tân nên đã thu mình trước anh.
Tôi 29 tuổi, là mẹ đơn thân của 1 cậu con trai 6 tuổi. Tôi cũng từng có một gia đình, con tôi cũng có đầy đủ cha mẹ. Nhưng tôi có lỗi vì đã không giữ được điều đó. Sinh con xong, tôi có lỗi vì đã không đủ quyến rũ để giữ chồng, để đến khi con được 5 tháng thì chồng tôi đã ra ngoài gái gú. Vợ chồng tôi cãi nhau thì mẹ chồng nhất mực bênh con và đổ mọi tội lỗi lên đầu tồi. Con được 7 tháng tuổi, tôi ẵm con ra ngoài sống một mình, cũng may có mẹ nuôi tôi giữ cháu mỗi khi tôi đi làm, mẹ con tôi lay lắt qua ngày mà không có một đồng nào từ chồng và gia đình chồng.
>>> Xem thêm: Nhật ký của một người vợ sau ly hôn
Đến khi con tôi tròn một tuổi, chồng tôi bị đuổi việc vì bỏ việc để dẫn gái đi Nha Trang chơi 4 ngày trời, lúc đó chồng tôi quay lại để kiếm mẹ con tôi. Gia đình và bạn bè đều khuyên tôi quay lại với chồng để con có cha, vì vợ chồng ăn ở với nhau chín bỏ làm mười, người phụ nữ phải thiệt thòi nhiều lắm… Sau lễ thôi nôi con, tôi quay lại tiếp tục sống ở nhà chồng, bắt đầu những tháng ngày nuôi con và nuôi luôn cả người chồng thất nghiệp. Cuộc sống cơm áo gạo tiền khiến tôi trở nên mệt mỏi,trong lúc đó mẹ chồng liên tục chửi rủa vợ chồng tôi ăn bám của bà. Lương tôi lúc đó chưa được 4 triệu đồng nên không thể lo đủ 1 lúc 3 miệng ăn được. Tôi bắt đầu ăn chay trường, ngày nào cũng dưa leo xì dầu, (mục đích là để không ăn đồ ăn ở nhà chồng nữa chứ ra ngoài thỉnh thoảng cũng ăn mặn). Vì vậy nên tôi mất sữa hoàn toàn, và con phải bú sữa ngoài (càng tốn kém)!. Đến khi con tôi 19 tháng, tôi không thể chịu đựng được nữa nên xin phép ra ngoài thuê nhà ở (mục đích để chồng thấy mẹ con tôi khổ mà lo đi kiếm việc làm).
Nhưng tôi đã lầm, mẹ con tôi ra ngoài sống chết tự lo cho nhau, chồng vẫn sống và ăn uống ở nhà mẹ chồng, đến tối mới ra nhà trọ ngủ với mẹ con tôi. Chồng không hề biết rằng có những lúc tôi nằm ngất xỉu ở nhà trọ vì đói, có những ngày mà từ sáng đến tối tôi không có gì vào bụng vẫn phải đi làm. Chồng cũng không hề biết có những đêm tôi phải dậy pha nước đường uống vì không chịu nổi cơn đói nữa. Và chồng cũng không biết có những đêm con khát sữa mà tôi không còn đồng nào mua sữa cho con, phải đổ nước ấm vào bình lừa con bú. Trộm vía, con tôi được mệnh danh là “máy hút sữa” nên cứ thấy ấm ấm là bú hết, và đêm nào tôi cũng lừa con như thế! Rồi tôi quyết định: Ly hôn khi con chưa tròn 3 tuổi!
Rồi tôi gặp anh, anh lúc đó 34 tuổi độc thân và hiền lành. Tôi cũng ngại ngần phận mình là gái có con còn anh là trai tân nên đã thu mình trước anh. Nhưng anh đã chứng minh cho tôi thấy anh là một chỗ dựa đáng tin cậy của mẹ con tôi. Bằng những hành động thực tế của anh, tôi tin rằng anh là ân huệ mà ông trời đã bù đắp cho những tháng ngày đau khổ tôi đã trải qua. Anh phụ giúp tôi bằng đồng lương tài xế đường dài mà anh vất vả lắm mới kiếm được. Tôi đem con về gửi mẹ một thời gian để cùng anh rong ruổi trên những chặng đường từ nam ra bắc. Nhìn anh thức trắng hàng đêm, lên rừng xuống dốc vượt nắng vượt gió để kiếm tiền tôi thương anh vô cùng.
Cũng nói thêm xe là của gia đình anh, anh là tài xế chạy xe cho gia đình anh. Cụ thể là xe do chị anh, một người chị chưa có chồng còn sống cùng cha mẹ anh quản lí. Sau mỗi chuyến hàng, anh chỉ giữ lại một phần tiền rất nhỏ để chi tiêu cho bản thân, còn lại đều đưa hết cho chị. Đó là chuyện của gia đình anh, tôi không can thiệp vào điều này. Với tôi, được bên cạnh người đàn ông yêu thương mình thật lòng ngay cả những lúc vất vả nhất cũng đã là hạnh phúc. Tôi không đòi hỏi gì hơn. Tôi đề cập đến chuyện tương lai, anh bảo anh sợ mẹ anh không chấp nhận, hãy cho anh thêm thời gian. Rồi mẹ anh mất, anh phải để tang mẹ, tôi cũng vui vẻ đợi chờ mà lòng tin tưởng anh tuyệt đối. Anh vẫn vậy, vẫn đối tốt với mẹ con tôi mà tôi tin rằng trước giờ chưa có người đàn ông nào tốt với tôi như vậy!
Rồi tôi có thai, anh bảo tôi cứ sinh đi, vài năm nữa sự đã rồi anh sẽ dắt tôi về chứ giờ anh sợ chị anh không đồng ý. Tôi còn chưa biết quyết định thế nào thì bé đã tự ra đi ở tuần thứ 8 vì thai yếu!
Anh vẫn thế, vẫn chăm sóc và lo lắng cho mẹ con tôi mà gia đình anh không hề hay biết. Tôi cũng tôn trọng anh vì nghĩ rằng anh đã lớn tuổi, đã chín chắn rồi nên anh có thể tự quyết định được.
>>> Đọc tiếp: Tôi buông tay để anh về nấp váy chị – phần cuối
CFS gởi về hội