“Đã làm cha mẹ cần lấy tương lai con cái làm trọng, dù bước tiếp hay không bước tiếp cùng nhau cũng phải ghi nhớ điều này” – Câu nói đúng thời điểm đã khiến tôi bừng tình trong cuộc hôn nhân rối răm của mình
-> Đàn bà ly hôn, yếu đuối hay mạnh mẽ sống tiếp là do bạn lựa chọn
Em nhắn cho tôi vào buổi chiều mưa buồn, em hỏi tôi rảnh không? Em nhắn rất nhiều, tựu chung lại là: “ly hôn con em ở với bố, giờ mỗi lần gặp con rất khó khăn và em hỏi tôi làm cách nào để giành lại quyền nuôi con?”
Tôi nhớ cách đây tầm 1 năm khi gặp em tôi cũng ngạc nhiên vì em ly hôn – cuộc chia tay ít người biết và càng ngạc nhiên hơn khi con em dưới 6 tuổi nhưng lại ở với Bố. Tôi nói em không muốn nuôi con hả? Em nói em và chồng cũ bàn bạc thì do công việc em đi liên tục nên thằng bé ở với bố và ông bà nội tốt hơn. Tôi cũng thấy em nghĩ vậy cũng được, làm gì miễn tốt cho tụi nhỏ sau khi tụi lớn chia tay là được.
Tôi chỉ nói nếu em muốn kiện để đòi lại quyền nuôi dưỡng đứa bé thì cũng được nhưng thắng/thua thì không biết, em cần tìm luật sư để tư vấn còn tôi thì không rành luật lắm. Nhưng tôi khuyên em:
– Cần ngồi lại nói chuyện với chồng cũ – thật chân thành, thật bình tĩnh
– Đưa ra lịch thăm/đưa đón con em
– Đưa ra giải pháp tốt nhất cho con em
– Đưa ra các nguyên tắc nuôi dạy con – cần đồng nhất cách dạy con – không thể trống đánh xuôi kèn thổi ngược được
Việc này nói dễ mà không dễ nhưng tôi chỉ nói với em nóng tính như chị mà còn làm được thì em cần Nhẫn – Nhịn và phải nghĩ đến đứa bé, đừng để đứa nhỏ đứng giữa 2 chiến tuyến. Em hay chồng cũ nuôi con không quan trọng, mà quan trọng nhất là thống nhất cách nuôi dạy và làm điều tốt nhất cho con em.
Em phải nhớ: Tình cảm bố con là thiêng liêng nhất – dù tiền tỷ bạc núi cũng không mua được, và không ai có quyền cướp đi quyền làm con với Bố nó. Nếu nhân danh làm mẹ làm điều đó là phi đạo đức, nếu làm thế con bé chắc chắn sẽ không tha thứ cho mẹ.
Với cuộc hôn nhân của tôi, sau tất cả bùng nổ, nổi loạn, căng thẳng … đúng thời điểm đó tôi nhận được lời khuyên vàng từ Sếp cũ – 1 người anh lớn tôi kính trọng. Anh không khuyên tôi li dị hay không li dị, anh chỉ nhắn: “đã làm cha mẹ cần lấy tương lai con cái làm trọng, dù bước tiếp hay không tiếp cùng nhau cũng phải ghi nhớ điều này”
Câu nói đúng thời điểm làm tôi sực tỉnh, tháo gỡ toàn bộ khút mắc và sau đó cuộc chia tay vui vẻ, êm đẹp đến giờ. Tôi và người cũ vẫn nói chuyện, vẫn đi ăn nếu có dịp, vẫn dắt con đi chơi và kể cả khi người cũ có bạn gái mới tụi mình vẫn đi ăn cùng nhau. Bởi suy cho cùng tất cả là quá khứ, ai rồi cũng sẽ bước tiếp, ôm nỗi oán hận trong lòng để làm gì đâu?!
Tha thứ cho người chính là tha thứ cho chính mình. Quan trọng nhất con gái mình hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cuộc chia tay của người lớn, vẫn được yêu thương, chăm sóc. Việc lớn như cho con học trường gì, cách nuôi dạy con, dạy con kỹ năng sống … đều được thảo luận với người cũ để thống nhất.
Có những chuyện mình nghĩ sẽ rất khó nhưng cứ xoay quanh việc làm gì tốt nhất cho con thì sẽ thấy việc khó cũng thành dễ mà đúng không?
Medonthan!