Cuộc sống không chồng, tươi sáng và rực rỡ như bầu trời sau cơn mưa vậy! Còn chồng ư? Có lẽ điều anh để lại chỉ là một khoảng trống hơ hoác ở ngón tay đeo nhẫn của mình. Theo thói quen, thi thoảng chạm vào, mình cũng thấy hơi hụt hẫng. Vậy thôi…
>> xem thêm: câu chuyên ly kỳ về ly hôn
>> xem thêm: ảnh hưởng của cha tới phát triển tâm lý của con
Ngày… tháng… năm…
Thế là bố mẹ đã quyết định ly hôn, mẹ xin lỗi, ngàn lần xin lỗi con yêu của mẹ. Hy vọng một ngày con lớn, con sẽ hiểu cho mẹ, sẽ tha thứ cho mẹ, vì mẹ không thể giữ được cho con một gia đình trọn vẹn.
Tim mẹ đau nhói, ngực mẹ quặn thắt khi đứa con bé bỏng của mẹ, tình yêu của mẹ, mặt trời của mẹ, con mới 4 tuổi thôi, mà tối nào con cũng hỏi: “Mẹ ơi bố đâu?”.
Con gái, hãy mạnh mẽ, bố của con ở nhà của bố. Nhà này, giờ đây, chỉ có mẹ con mình thôi. Bố vẫn là bố của con, bố vẫn yêu con, mẹ cũng yêu con. Chỉ là bố mẹ không yêu nhau nữa, bố mẹ không thể sống cùng nhau được nữa.
Con gái ơi, sau này con lớn lên, con cũng đừng tự ti hay xấu hổ khi bất chợt có ai đó động chạm tới gia đình mà bố mẹ không sống cùng nhau, con nhé. Con luôn được chăm sóc, nâng niu trong vòng tay của cả bố và mẹ. Bây giờ và mãi mãi về sau vẫn là như thế. Điểm khác biệt duy nhất của con và một số bạn khác, là bố mẹ các bạn ấy ngủ chung giường, ở chung nhà, còn bố và mẹ thì không mà thôi!
Con yêu ạ, dù ba mẹ không sống cùng nhau nhưng con vẫn được cả hai ta thương yêu và chăm sóc
Ngày… tháng… năm…
Cách đây không lâu, đã có lúc mình cảm tưởng như không thể sống nổi khi nỗi cô đơn mỗi đêm lại dội bóp nghẹt trái tim mình. Khi ấy niềm thương, nỗi nhớ cứ lại trỗi dậy đến điên dại trong lòng mình. Đêm nằm thao thức nghĩ về cuộc sống không chồng, nghĩ rằng phải mất đi một người mình từng yêu thương vô bờ mà thấy cuộc đời này quá tối tăm, quá bất công với mình.
Nhưng chiều nay, khi vào bệnh viện thăm người bạn, tận mắt nhìn thấy sự đấu tranh, giành giật giữa sự sống và cái chết của cô bạn đang bị bệnh mãnh liệt thế nào, mình chợt nhận ra, nỗi đau bị phụ tình của mình cũng chẳng thấm vào đâu. Cuộc đời này dài lắm và còn biết bao sự tổn thương muôn hình muôn vẻ khác đớn đau hơn nhiều. Mình không thể vì một người đã thay lòng mà nghĩ đã đánh mất tất cả. Mình còn thiên thần của mình đang ngủ say bên cạnh đây. Còn gia đình, còn bạn bè mình nữa.
Còn chồng ư? Có lẽ điều anh để lại chỉ là một khoảng trống hơ hoác ở ngón tay đeo nhẫn của mình. Theo thói quen, thi thoảng chạm vào, mình cũng thấy hơi hụt hẫng. Vậy thôi…
Ngày… tháng… năm…
Mẹ đẻ của mình ốm. Thực ra mẹ ốm lâu rồi, nhưng mẹ không muốn thông báo cho mình. Vì thời gian qua mình đã quá đủ rối tung và điên đầu với chồng con, nhà chồng và cả người thứ 3 của chồng rồi.
Mẹ – người đã mang nặng đẻ đau, nuôi nấng mình mấy chục năm chẳng đòi hỏi báo đáp để rồi mình lớn, tung cánh bay đi. Kết hôn, mình quay cuồng với những nghĩa vụ, trách nhiệm mới đè nặng trên vai – trách nhiệm với những con người không phải sinh mình ra, không nuôi mình được ngày nào và chưa cho mình được cái gì. Và mình đã quên lãng mất người mẹ yêu thương mình vô điều kiện.
Mình đã ngu muội khi trước đây xếp chồng đứng thứ 2 sau con gái. Đáng lẽ mình nên để cái người gọi là chồng ấy đứng sau cả nhà ngoại và công việc nữa.
Mình đã vô tâm với mẹ – một trong những điều quý giá nhất của cuộc đời mình. Giờ giật mình nhận ra thì tóc mẹ đã bạc nhiều lắm rồi. Chỉ mong sao mẹ sống lâu với mình và con để mình có thể bù đắp cho mẹ…
Ngày… tháng… năm…
Hồi xưa, hễ mở mắt ra đã phải nghĩ hôm nay ăn gì, mua gì, sắp đặt mọi thứ hợp lý thế nào cho cả một gia đình 5 thành viên. Rồi mình vừa tất bật với núi công việc của cả một gia đình, vừa nghe tiếng cằn nhằn, trách móc của mẹ chồng, tiếng chồng sai bảo hết việc nọ việc kia.
Giờ mình không còn phải suy nghĩ và bận tâm đến ai nữa. Từ ngày không chồng, mỗi sáng của mình và con gái đều bình yên đến lạ. Mình dậy sớm tập thể dục, tắm xong thì gọi công chúa của mình dậy. Hai mẹ con cùng đánh răng rửa mặt, vừa hát vừa ăn sáng, rồi diện váy áo xinh đẹp bước ra đường, người đi học người đi làm.
Chiều về, mình chỉ cần hỏi ý kiến của con: “Hôm nay con thích ăn gì?”. Mà con gái thì dễ tính cực kì, cho gì ăn nấy, mình nấu dở cũng khen nức nở. Mình không còn phải để ý đến sự kén ăn, khó tính của nhiều người, không còn thấp thỏm lo trên bàn ăn bị nói cạnh khóe vì món này dở món kia tệ nữa. Hai mẹ con chiều nào cũng bật nhạc tưng bừng, tập thể dục mồ hôi đầm đìa rồi lại nô đùa trong phòng tắm chán chê mới ăn tối.
Mình và con gái đều thấy vui vẻ, khỏe khoắn, mập lên, đẹp ra nữa. Mình yêu bản thân hơn, đã có thời gian tâm sự chuyện trò, tụ tập với những cô bạn thân và đồng nghiệp. Mình chăm sóc con cũng chu đáo hơn rất nhiều, chuyện trò với con, đọc truyện cho con nghe – những việc trước kia mình hiếm khi làm được vì còn rất nhiều nhiệm vụ khác phải hoàn thành.
Mình cũng thường xuyên đưa con về quê ngoại chơi. Nhìn bà ngoại và cháu cười đùa, mình nhận ra, mẹ cũng vui với sự thanh thản hiện tại của mình cho dù mình đã mang tiếng là gái không chồng.
>>> xem thêm: mẫu đơn xin ly hôn
Cuộc sống của mình từ bây giờ đã có thể do mình quyết định chứ không còn phụ thuộc vào người khác nữa. Cảm giác này thật tuyệt vời và sảng khoái làm sao!
Medonthan@ST
7 bình luận
A
Nhật ký của chi rất hay, e thích cuộc sống giống như chi vậy, hiện tại e đang có thai nhưng a không quan tâm chăm sóc gi em ca, chi biet công việc và chi biết làm tình là giỏi, lãnh lương cũng chẳng đưa e d
Đồng nào, e có thai bi nghen nhiu lắm k di làm nổi mấy tháng nay rui, tiền để dành thi e cũng đã tiêu can kiệt, giờ mới cô gắng di làm lại, thực sự e rất chán cảnh sống này, thấy cuộc sống của chi còn hạnh phúc hơn nhiu, e có nên ra di không vậy chi
em ước đc như chị quá. h tay trắng k có nổi 20k trong người nên em đành để con mới 5 tháng tuổi ở nhà nội rồi về nhà ngoại chờ đi làm. vì nhà chồng em chỉ nhận cháu chứ k nhận dâu k cưới hỏi đàng hoàng, nên mẹ em k chấp nhận ẵm cháu về, mà mang cháu đi thì biết ăn đâu ngủ đâu ? Thôi em cắn răng xa con. Chỉ mới xa hôm nay, sữa căng tức bầu ngực, em chỉ biết khóc trong nhớ thương. Giờ này chắc con đói sữa, ai cho bú? Ba nó thì có bồ ăn ở với bồ, ai ôm nó ngủ … Em chỉ mún chết đi chị ạ
Tại sao chị có thể làm được như thế !
Mình đã ly hôn được 1 năm nhưng khi đọc bài của các mẹ nước mắt vẫn thôi rơi, Nghĩ Phu nữ khổ thật, e cũng mất 10 năm sống tủi nhục tại nhà chồng, nhưng vì con e bảo e chỉ ký đơn ly hôn khi e nuôi và chăm sóc con, mọi thứ e chấp nhận bỏ hết nhưng con e Ko thể bỏ, e cứ nghĩ nếu vắng mình ai sẽ chăm sóc và lo cho nó…e đã sống như vậy 10 năm và e ngẫm ra 1 điều, hãy làm họ chán và ghét mình họ sẽ từ bỏ và cuối cùng năm ngoái e đã đưa con đi với 2 bàn tay trắng, lúc mới ra ở ngoài e Ko có 1 xu, khó khăn lắm, chồng chất khó khăn nhưng e vẫn hài lòng vì chút bỏ được nỗi khổ về tinh thần, măm nay mẹ con e cũng ổn định rồi, đủ sống thôi chứ Ko có tích lũy nhưng càng ngày e càng thấy mình khó tính và dễ bị tổn thương, phụ nữ sau hôn nhân tan vỡ cuộc sống như mất đi 1/2 thấy Ko có niềm vui lúc nào e cũng buồn u uất, chỉ cần sự tác động nhỏ nước mắt e lúc nào cũng. Sẵn để thôn rơi, e cũng Ko hiểu chính bản thân mình nữa, bây giờ có bảo quay lại với chồng cũ hay kết hôn với 1 người mới e cũng Ko dám vì vết thương lòng đã quá sâu, e Ko còn tin tưởng vào tình yêu cũng như mất niềm tin vào mọi thứ, mọi người, nguồn sống của e giờ chỉ nhìn vào mỗi con, tính cách e là 1 ngừoi khá mạnh mẽ quyết đoán nhưng sau khi ly hôn e trầm tính, sống khép mình và Ko có niềm vui
ban oi tat ca moi chuyen cung se qua thoi, va minh cung dang trong tam giong nhu ban, minh sap phai dua ra quyet dinh phai ly hon nguoi chong da tung song voi minh 11 nam roi ban a,nhung gio anh ay khong phai la nguoi dan ong ma minh da tung yeu nua, anh ay thay doi qua nhieu den muc minh con khong nhan ra ban than anh nua, moi lan nhau vo anh ay nhu mot nguoi khac hoan toan, dien dai khong con binh tinh nua va dieu minh ghet nhat la dap do trong nha va lan nay anh ay lai danh ca minh nua, minh han lam, mot nguoi dan ong hoc cao hieu rong nhu the ma cu xu nhu ke con do thi minh khong biet phai tiep tuc song voi anh ay nhu the nao nua. minh va anh ay song voi nhau co hai dua con dua nho nhat cua minh moi 4 tuoi the ma vc minh da khong con hanh phuc va hom nay minh phai quyet dinh ly di den con duong nay, nhung moi lan nghi den con minh khong du can dam nghi den chuyen ly hon nua, minh khong the song ma thieu mot trong hai dua, va chi nghi den canh con khong cha minh so lam, nhung neu gio minh phai song voi co nguoi nhu the that su minh khong biet phai nhin mat anh ay nhu the nao nua, roi cuoc doi minh se di ve dau khi voi dong luong cua minh chi hon 4tr moi thang, minh kho tam lam vi si dien gia dinh, ban than va vi ca con cai nua, minh khong the nao song ich ki dc, nhung con ban than minh that su da can het tinh iu danh cho nguoi chong cua minh roi, anh ay khong thay doi va ca minh cung khong thay doi, vay thi co song voi nhau thi cung se nhu the va cu cai nhau truoc mat con cai hoai thi phai lam sao day, bay gio minh chan nan lam, muon di den mot noi nao do that an binh va khong min nhin mat anh ay nua nhung vi con minh con qua nho nen minh khong the bo con di nhu vay dc, ban oi minh phai lam sao day
Cuộc sống khắc nghiệt hơn khi hôn nhân không hạnh phúc. Phụ nữ nhiều hoàn cảnh giống nhau.nói chung quy lại nằm gọn trong từ khổ. Mình cũng đag trượt dốc, đến lúc pải ly hôn bởi tính rượu chè của chồng. 9 năm không hề thay đổi. Vẫn nghiện rượu, vẫn chửi bới, ghen tuông vô lý và đập pá đồ đạc. Mệt mỏi vô cùng. Cs k tìm thấy tiếng nói chung. Thương con nhưng sống ntn chưa hẳn là thương con. Bm cứ cãi nhau hoài k tốt khi con nhìn thấy. Sắp xếp ổn thỏa rồi sư gửi đơn ra tòa. …… Nhiều điều muốn viết lên đây mà lòng nhu sắt lại