Em đã dõi theo các hội mẹ đơn thân từ lâu nhưng không dám chia sẻ về hoàn cảnh của mình, vì em biết vấn đề vượt rào tuổi học trò không bao giờ được chấp nhận. Lấy hết can đảm để hôm nay em viết kể về những gì em đã trải qua.
Em và anh ấy quen nhau khi vừa vào lớp 12, tình cảm của chúng em cũng tốt, rồi tình yêu đó cũng đã vượt giới hạn và sớm có hậu quả. Em có em bé, anh hứa sẽ nói với ba mẹ anh. Họ lo sợ cho tươg lai chúng em nhưng cũng khuyên em giữ lại và nghìn lời hứa sẽ chịu trách nhiệm.
>>> Xem thêm: Tôi có thai cũng là lúc anh thay đổi
Về phía ba mẹ em thì tất nhiên rất buồn nhưng vẫn bình tĩnh giải quyết. Sau vài lần gặp mặt thưa chuyện nhau thì ba mẹ em chỉ muốn họ qua coi như dạm hỏi em cho làng xóm bớt dị nghị và họ cũng đồng ý
Rồi gia đình em cũng tính toán cho lễ thì họ báo con họ bỏ nhà đi thì làm gì nữa, em gục ngã hoàn toàn vì trước đó anh ấy vẫn bên cạnh em, có lẽ việc này nằm trong sự sắp xếp của họ để không phải cưới em về
Gia đình em không làm lớn chuyện và chỉ mong họ chu cấp cho em tới khi em sanh nở. Vậy là được 6 tháng chu cấp, mỗi tháng 4tr, trong suốt thời gian em mang thai họ không 1 cuộc gọi hỏi thăm. Em cũng chẳng chấp nhất làm gì vì họ nhu nhược, tàn nhẫn.
Trong thời gian đó anh ấy có vài lần gọi nhắn tinh xin lỗi em, mong em tha thứ, nghĩ đến con em cũng đồng ý, rồi hết lần này tới lần khác qua lại với người con gái khác. Em hận mình tin tưởng anh ta quá nhìều và lần đó em thề không bao giờ liên qan đến anh ta nữa cho dù em ích kỉ vì con cũng cần 1 người cha nhưng em không cần 1 người chồng vô dụng, không bảo vệ được cho vợ con.
Dư luận là điều kô tránh khỏi, vài người thương còn lại ác miệng cay độc vô cùng nhưng rồi cũng 1 thời gian như chìm vào quá khứ
Rồi cận kề ngày sanh, họ gọi ra điều kiện với gia đình em bảo 1 là để ông bà nuôi từ nhỏ tới lớn 2 là bên gia đình em nuôi thì họ không chu cấp gì nữa, họ làm vậy quá đúng, đúng cho họ vì đường nào họ cũng có lợi, một thì được cháu ( anh ta là con một) nên ông bà cũng muốn. Hai là họ không phải tốn tiền nữa. Ba mẹ em thì thương cháu nên không giao.
Vậy là cũng đến, ngày em ôm con trai đỏ hỏn trên tay em biết không gì quan trọng với em hơn nữa. Họ biết em sanh nên cũng gọi hỏi, mẹ em vốn đã không thích vì em bị đối xử tệ bạc nên trả lời em. chưa sanh, có lẽ họ biết gạt họ nên giờ con em được 1,5 tháng cũng không 1 lời nào nữa và em cũng không cần. Sống trong tình thương của em và gia đình em mong sau này con sẽ hiểu cho em.
Sắp tới nhập học, em sẽ học lại lớp 12 và cố học tiếp nếu có điều kiện để sau này lo được cho con.
>> Xem thêm: Lựa chọn cuộc sống mẹ đơn thân là con đường cuối cùng mẹ phải đi
Em không mong các mẹ sẽ ủng hộ em nhưng hãy thông cảm cho những người trót yêu lầm, dại dột vì họ rất cần được như vậy, và những người mẹ đơn thân như em ơi, hãy dũng cảm đối mặt với những rào cản, tổn thương mà sống, vì khi gặp và được sống bên con của mình, em biết tất cả đều được xoa dịu….
Cfs gởi về hội