Trước tiên mình xin chào các mom mình không giỏi nói chuyện nên mọi người đừng cười mình…mình xin chia sẻ nổi lòng của mình bấy lâu nay…hôm trước mình đã có đăng lên một bài và nói về cuộc sống cũng như quá khứ của mình rồi… hiện tại mình 20 tuổi đang làm mẹ đơn thân baby của mình đã được 5 tuổi rồi…
Suốt cái thời gian một mình nuôi con mình đã phải tủi thân biết bao nhiêu mỗi khi đưa con đi chơi thấy ng ta chở con đi chơi trong một gia đình vừa có ba có mẹ thật hạnh phúc và nhìn lại mình sao chỉ là một người mẹ lẻ loi…người phụ nữ nào mà không có chút yếu lòng.. người phụ nữ đâu phải lúc nào cũng phải tỏ vẻ ra mạnh mẽ được đâu..vẫn sẽ còn một chút gì đó yếu lòng.. lạc lõng và tủi thân và bản thân mình cũng vậy… nuôi con đến ba năm mấy thì ông trời cũng không phụ mình… đã đem đến một hạnh phúc cho mình… tuy người ấy không phải cha ruột nhưng thương mẹ phải bồng con, người ấy luôn yêu thương hai mẹ con..và người ấy rất thương mình… trước khi quen nhau mình từng nói anh không bao giờ được phân biệt con anh con tui đừng bao giờ la mắng con em, vì con là tất cả với em, em có thể bỏ anh nhưng không bao giờ bỏ con, mình khôn lắm đã giao kèo như vậy… anh ấy rất thương mình và con nên mình muốn gì cũng sẽ làm theo tính đến nay đã được 2 năm mấy quen nhau…
Rồi một ngày trong đầu mình bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực… mình nghĩ sao này có duyên nên vợ chồng tức là mình sẽ ỡ chung với anh ấy và phải sinh con cho anh ấy thì không hiểu sao quay sang qua nhìn con nước mắt mình lại rơi.. con của mình tên Bin mình suy nghi rằng..“Bin à, mẹ sinh ra con trong sự thiếu thốn tình thương của bên nội và ba…khi con cất tiếng khóc chào đời là không được biết cha mình là ai ông bà nội là ai vậy thì bây giờ mẹ làm sao có thể lấy chồng và đẻ được, vì em con sau này sẽ hơn con về tất cả khi có ông bà nội và ba..và chính vì cái hạnh phúc của mẹ sẽ vô tình làm con tủi thân..mẹ sợ lắm sợ cái ngày không được ỡ bên con mỗi ngày… sợ cái ngày bỏ con bơ vơ để chăm chút cho hạnh phúc của bản thân mẹ”
Và cứ thế minh lại ôm con và khóc mình từng tâm sự với mẹ, mẹ ơi sao này lấy chồng rồi con và chồng ỡ chung với gia đình mình được không lúc đó con sẽ được ở bên ku Bin..nhưng mẹ nói rồi sao này con đẻ con nữa rồi còn phải lo cho con của con nữa sao này lấy chồng rồi ráng lo hạnh phúc của con, còn ku Bin để mẹ nuôi…nghe câu đó mình không biết nói gì… chỉ im lặng… và đến giờ này mỗi khi mình và anh ấy nói chuyện đám cưới mình rất sợ và không muốn cưới… mình đã từng nghĩ nếu quen lâu quá mà minh cứ phớt lơ như vậy thì ng đau khổ là a ấy nên nhiều lần minh đã ctay rồi nhưng hình như duyên nợ chưa hết nên không thể bỏ được, và cũng vì anh ấy quá thương mình nên mình cảm thấy rất có lỗi với anh ấy mỗi khi mà mình kiếm chuyện đòi chia tay, nhưng mình thương con còn nhiều hơn như vậy nên mình không biết phải làm sao, nhưng dù gì đi nữa con mình vẫn luôn là lựa chọn đầu tiên của mình…
Hôm nay mẹ bước theo chồng..
Họ hàng làng xóm đến mừng rất đông..
Lẻ loi con hóa người dưng..
Lòng con chợt ước mình đừng sinh ra..
Mẹ cười rạng rỡ như hoa..
Con buồn đôi mắt lệ nhoà đứng trông..
Mẹ ơi mẹ có biết không..
Áo con tuy đẹp nhưng lòng xót xa..
Người ta có mẹ có cha..
Con có cha mẹ như là mồ côi..
Bơ vơ lạc lõng trên đời..
Đớn đau đói khát biết người nào lo..
Nghẹn ngào chẳng dám khóc to..
Cỗ bàn khách khứa dô hò thật vui..
Gầm bàn lặng lẻ con chui..
Quệt ngang nước mắt sụt sùi nhìn ra..
Mẹ giờ là vợ người ta..
Chỉ ít phút nữa xe hoa đi rồi..
Mẹ lo hạnh phúc mà thui..
Mẹ ơi có biết con ngồi khóc không..
Mẹ vui cất bước theo chồng..
Đời con còn lại mênh mông nổi buồn…
cfsmedonthan(kimyen44…)
Bình luận bị đóng