Có nên làm mẹ đơn thân hay không? Không ai dám chắc về câu trả lời, bởi trả lời như thế nào thì tận cùng sâu thẳm vẫn là nỗi xót xa.
-> Hãy chọn cho mình một cuộc đời đủ vui, đủ hạnh phúc và đủ cả bình yên.
Tôi nghe câu hỏi này rất nhiều lần từ những cô bạn độc thân của tôi, từ những người trẻ đang đánh mất dần niềm tin vào tình yêu, vào người đàn ông bên cạnh mình. Tôi cũng từng nghe câu hỏi nghẹn ngào đó thốt ra từ những người phụ nữ tần tảo, hết lòng vì gia đình nhưng lại bị chồng mình phản bội, bị gia đình chồng hắt hủi, coi khinh.
Mẹ đơn thân- cụm từ này không còn xa lạ gì với cuộc sống hiện đại ngày nay. Khi mà tư tưởng của mọi người thoáng hơn, cởi mở hơn, dễ dàng chấp nhận và tha thứ, bớt dị nghị hơn xưa nên những người làm mẹ đơn thân cũng dễ dàng được cảm thông, được chấp nhận thậm chí có một bộ phận nhỏ còn hưởng ứng. Thế nên, những cô nàng độc thân hiện đại mới ấp ủ cái suy nghĩ “có nên làm mẹ đơn thân hay không?”
Nghe thì có vẻ đơn giản lắm, có một nền tảng kinh tế vững, có gia đình hậu thuận, làm mẹ đơn thân thì đã sao. Tự do, thoải mái, không có ánh mắt soi mói của mẹ chồng, bà cô bên chồng; không cần suốt ngày phải lo được lo mất khi không biết chồng làm gì và đang ở đâu? Nhưng sẽ ra sao khi một ngày con bạn hỏi “bố con đâu? sao bạn bè con đều có đầy đủ cả bố cả mẹ, chỉ riêng con không có?” Bạn mạnh mẽ, bạn tự tin đến đâu thì tôi chắc chắn rằng lúc đó bạn cũng sẽ xót xa.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Khi mà gia đình bạn đang rạn nứt, khi mà người đàn ông bạn thương yêu và tin tưởng đang ngày ngày lừa dối bạn, coi khinh cái tình yêu của bạn đối với anh ta; Khi mà bạn đứng trong căn nhà từng là tất cả yêu thương lại cảm thấy xa lạ và trống vắng thì cái thứ thanh âm ỉ “có nên làm mẹ đơn thân” lại như thôi thúc dằn vặt bạn.
Muốn giải thoát nhưng cũng muốn sống vì con. Liệu rằng một mình nuôi con có đem lại hạnh phúc cho con hay chỉ là sự ích kỷ của riêng mình. Nhiều nhiều lắm những trăn trở không nói hết thành lời.
Làm mẹ là thiên chức tuyệt vời của người phụ nữ nhưng cũng là gánh nặng cả một đời. Gánh nặng yêu thương. Và khi làm mẹ đơn thân là bạn đang một mình chống chọi, đấu tranh với rất nhiều áp lực xung quanh mình. Có lạc quan đến đâu thì cũng có lúc bạn sẽ thấy mình yếu đuối và tuyệt vọng biết bao khi con ốm con đau một mình xoay sở; khi con bị người ta nhìn với ánh mắt thương hại vì không cha.
Không phải ai cũng có đủ điều kiện để nuôi con một mình, không phải ai cũng có thể bù đắp đầy đủ cho con những khiếm khuyết tinh thần khi gia đình không đủ bố đủ mẹ.
Tôi thiết nghĩ không có ‘nên’ hay ‘không nên’ cho câu hỏi đó mà chỉ có ‘làm’ hay ‘không làm’ mà thôi. Dù thế nào thì chắc hẳn đó là quyết định mạnh mẽ nhất nhưng cũng tàn nhẫn và ích kỷ nhất mà người phụ nữ đưa ra trong cuộc đời mình.
Medonthan!