Mẹ chỉ muốn có một giấc ngủ thật ngon, để sáng mai tỉnh giấc bầu trời lại trong xanh.
Nhưng mẹ không thể nào có được một giấc ngủ như mẹ muốn. Con biết không, đêm nào cũng vậy mẹ không thể ngủ. Chỉ vì bao nhiêu suy nghĩ cứ đè nặng vào đầu, càng ngày mẹ càng thấy mình không có lối thoát.
Lạc…
Rồi sáng mai lại như bao buổi sáng khác, thực ra bầu trời rất sáng nhưng mẹ lại cảm thấy nó đen tối, u uất như lòng mẹ vậy. Mẹ lại vùi đầu vào công việc để thôi không nghĩ đến ba con. Nhưng càng làm việc mẹ lại càng nghĩ. Mẹ thực sự mệt mỏi rồi
Mẹ và ba con đã lạc đường nhau rồi con ạ.
Mẹ và ba con là 2 đường thẳng song song, chỉ suốt đời song song với nhau, không thể nào gặp nhau tại một điểm được.
Con biết không, khi trước tình yêu của mẹ và ba con cũng đẹp lắm. Ba con nói “ Mẹ là người đầu tiên ba con làm nhiều thứ như vậy”. Và mẹ thực sự đã tin ba con. Vì mẹ quá tin và quá yêu ba con nên bây giờ mẹ và ba con đã lạc đường nhau.
Trước kia ngày nào ba con cũng nhắn tin, gọi điện cho mẹ. Rồi những dòng tin nhắn, những cuộc điện thoại dần ít đi và k còn nữa. Thì lúc đó mẹ hiểu ra rằng người ba con cần không phải là mẹ con mình.
Ba và mẹ đã lạc đường nhau như vậy
Rất yêu, rất thương, rất cần ba con. Nhưng mẹ lại sợ, sợ khi mẹ bất chấp để yêu ba con rồi ngày nào đó ba con là người rời bỏ mẹ con mình. Mẹ sợ điều đó xảy ra với mẹ. Đã từ rất lâu rồi mẹ thực sự không dám đến với ai hết, cũng chỉ vì sợ sợ lại bị bỏ rơi.
Mẹ yêu và cần ba con. Nhìn ba con khóc mẹ thương lắm, chỉ ước rằng mẹ được ở gần ba con, ôm ba con mỗi lúc ba con yếu đuối. Nhưng nơi mẹ và ba con ở ở lại quá xa nhau. Không chung thành phố, không hít chung bầu không khí và có khi không chung con đường với nhau.
Mẹ không muốn thấy ba con rơi nước mắt, vì mẹ sợ sẽ khóc theo . Mẹ từng tự hứa rằng sẽ không bao giờ rơi nước mắt vì ai nữa. Nhưng mẹ lại không thực hiện được lời hứa đó. Mẹ gặp ba con Ba con thay đổi hoàn toàn con người mẹ
Nhưng mẹ chưa bao giờ nghĩ chuyện của mẹ và ba con lại sóng gió thế này. Có khi nào mẹ và ba con chỉ có duyên gặp và yêu nhau đến đây thôi. Sẽ không có phận với nhau.
Có lúc mẹ nghĩ sẽ cưới ba con, sẽ làm vk ba con Nhưng mọi chuyện diễn ra quá nhanh, mẹ không thể thích nghi được sự thật đó. Sự thật mẹ và ba con ở 2 thế giới khác nhau. Thế giới của ba con không có mẹ. Mẹ bắt buộc phải chấp nhận sự thật đó
Phật nói “ duyên đến nên quý, duyên hết nên buông, hoa nở hữu tình, hoa rơi vô ý”. Lý trí muốn buông tay ba con , nhưng tim mẹ luôn muốn giữ ba con lại
Người ta nói “ nếu đã là của nhau thì có đi xa mấy cũng sẽ về bên nhau”. Mẹ luôn mong ba và mẹ sẽ về lại bên nhau, chứ không phải rời xa nhau như thế này.
Chia tay khi còn yêu mẹ thấy đau lòng. Lúc nào cũng chỉ muốn đưa tay ra kéo ba con lại bên mẹ. Nhưng mẹ không dám làm việc đó, vì mẹ biết ba con còn nhiều thứ phải lo. Không có mẹ con mình thì ba con sẽ hạnh phúc và vui vẻ hơn.
Mọi thứ trở nên đen tối khi không có ba con bên cạnh
Nhưng mẹ vẫn tiếp tục phải sống, sống cuộc sống không có ba con
Nhưng mẹ có con
Mẹ thương con và yêu ba con
Me Thiện Tâm