Dân trí Với tôi, buổi tối thật đáng sợ, những ngày nghỉ lễ sao lê thê, vô nghĩa, bởi lúc đó anh phải về với gia đình. Bù lại, tôi không phải lo toan nhiều về vật chất. Anh đề nghị tôi tạm thời làm mẹ đơn thân.
- Việt Trinh bất ngờ mặc áo cưới sau khi làm mẹ đơn thân
- Vân Hugo: ‘Làm mẹ đơn thân, tôi sợ nhất cảnh đêm về’
- Cô đồng 9x trở thành bà mẹ đơn thân năm 19 tuổi
Tôi năm nay 32 tuổi, đã trải qua hai mối tình. Người đầu tiên tôi yêu từ thời học Đại học với nhau. Anh đẹp trai, con nhà giàu. Còn tôi, một cô gái từ tỉnh quê lên thành phố học hành mong đổi đời. Tuy nhiên, tôi khá xinh xắn, lại nhanh nhẹn nên nhanh chóng thích nghi vời sống thành thị phồn hoa. Những tưởng tôi sẽ được làm dâu nhà giàu, đổi đời. Nhưng sau vài năm yêu nhau mặn nồng người yêu tôi chủ động chia tay để cưới một cô gái khác, do bố mẹ anh ấy lựa chọn với lý do đơn giản: Môn đăng hộ đối. Tôi tuy đau đớn, nhưng cũng đủ tự trọng để chia tay người yêu đầu chứ không một lời van nài, ủy mị. Tôi thấy mình đã hành xử đúng và không ân hận gì.
Người thứ hai tôi yêu sau 2 năm, khi đã đi làm. Anh giản dị, con nhà nghèo như tôi. Được cái anh luôn nghe theo mọi sắp đặt của tôi. Yêu anh ban đầu tôi thấy hài lòng, một tình yêu nhẹ nhàng, những bữa ăn giản dị, xem phim ở rạp, cà phê vỉa hè. Tuy nhiên, sau một thời gian tôi thấy chán cuộc sống đó. Tôi thích ăn ngon ở những quán hàng sang trọng, tôi muốn có những buổi tối lãng mạn với nên, rượu vang và hoa hồng, đi du lịch dài ngày…Những điều này nằm ngoài sức chi tiêu của người yêu tôi. Những món đồ anh mua tặng tôi chỉ đơn giản là chiếc cặp tóc, cái khăn quàng cổ, giờ với tôi những món đồ đó thật xoàng xĩnh. Tôi mơ ước chiếc túi hàng hiệu, đôi giày cao gót sành điệu mà cô bạn đồng nghiệp vừa được người yêu mua tặng. Tôi muốn ngồi trong ô tô mát mẻ chứ không phải nhong nhong phơi mặt ngoài đường bỏng rát trưa hè.
Những ý nghĩa đó làm tôi trở lên bực bội với người yêu. Tôi nói gần, xa về mơ ước của mình, nhưng anh chỉ im lặng hoặc khẽ thở dài. Yêu nhau 3 năm nhưng tôi chưa muốn cưới vì không thích cảnh thuê nhà, kinh tế eo hẹp.
Để chứng minh mình không hề kém cỏi, tôi cũng lao vào công việc, tăng thu nhập. Nhưng sức phụ nữ (làm kinh doanh) có hạn, mỗi ngày trở về nhà tôi mệt mỏi ngủ thiếp đi, đến sáng sớm lại cố choàng dậy lao vào công việc đang làm dở. Thu nhập của tôi đã tăng theo sức làm việc, nhưng vì đồng tiền kiếm được khá khó khăn nên tôi cũng không dám phung phí xài sang.
Đến ngày tôi gặp anh – một đối tác trong công việc. Anh đã có vợ và 2 con. Tuy nhiên, anh rất quan tâm đến tôi và bày tỏ tình cảm khá nhanh. Lúc đầu tôi cũng chỉ định lợi dụng quan hệ tốt đẹp để xúc tiến công việc. Nhưng lâu dần anh làm tôi ấn tượng về sự tinh tế, ga- lăng và chất nghệ sĩ trong con người anh. Anh còn đưa tiền để tôi thuê nhà khác đẹp hơn, mua cho tôi ô- tô…
Tôi đã được sống những ngày tháng hạnh phúc như ý, dù trong lòng biết được đó chỉ là hạnh phúc “đi mượn”. Ít sau đó, tôi quyết định chia tay với người yêu để toàn tâm với anh. Thế nhưng, càng đi sâu vào cuộc tình tôi càng trở lên đau khổ. Anh chỉ có thể đến với tôi vào giờ hành chính hoặc chút ít buổi tối rồi phải vội vã trở về với gia đình. Tôi ghen nhưng chỉ biết đau khổ, im lặng về đêm.
Với tôi, buổi tối thật đáng sợ, những ngày nghỉ lễ thật lê thê, vô nghĩa, bởi lúc đó anh phải về với gia đình. Bù lại, tôi không phải lo toan nhiều về vật chất.
Về phía anh, anh cũng nói rất yêu tôi, nhưng hiện nay hai con còn quá nhỏ, anh phải lo dạy dỗ chúng học tập nên không thể chia tay, phá vỡ hạnh phúc trong gia đình thời điểm này. Anh đề nghị tôi có con và chấp nhận nuôi con trong vài năm, chờ anh.
Phần tôi cũng suy nghĩ rất nhiều, tôi cũng lớn tuổi và cũng mong có đứa con. Cùng đó, tôi lại yêu anh và chờ mong ngày anh về với tôi. Nếu có đứa con chung, chắc trọng lượng của tôi cũng tăng thêm khi anh đặt tình cảm lên bàn cân nhắc
Nhưng tôi cũng hiểu tình thế của mình, khi đã chấp nhận làm mẹ đơn thân, tức là tự đóng cánh cửa tìm người bạn đời theo đúng nghĩa, tôi sẽ phải “cuộc chiến” tranh giành bố cho con, chồng cho mình. Sâu trong thâm tâm tôi không chắc chắn, trong thời gian tới anh có thể giải quyết xong việc gia đình, để đàng hoàng đến với tôi.
Người yêu cũ của tôi vẫn chưa lấy vợ, tôi hiểu nếu tôi tìm gặp anh và xin tha thứ, anh sẽ mở lòng chấp nhận. Có thể chúng tôi lại trở thành một cặp vợ chồng đơn giản với mái ấm đơn sơ.
Tôi phải lựa chọn thế nào cho đúng, có nên đi theo lời tình yêu hay trở về với cuộc sống giản dị.
Hành trình nuôi con cơ cực của người mẹ quá nhiều sữa
medonthan( tổng hợp )
Bình luận bị đóng