Hai sáu tuổi cái tuổi không còn nhỏ để mơ mộng về một điều gì đó cao siêu, cái tuổi mà ở quê các cụ đã xếp vào hàng gái ế. Một cô gái xa gia đình quê hương Miền trung đầy nắng gió vào Sài Gòn học, ôm ấp bao ước mơ và hi vọng. Gia đình không phải thuộc hạng khá giả nhưng bố mẹ cũng đã chắt chiu cho em ăn học bằng bạn bằng bè.
>>>Bài liên quan:
- Tình yêu 4 năm thời sinh viên nay chỉ còn là giọt nước mắt
- Sinh viên làm mẹ đơn thân như thế nào là chuẩn
Ra trường đi làm chưa báo đáp được bố mẹ ngày nào em đã vướng vào sai lầm. Em quen và yêu thương hắn, một người con trai có vẽ ngoài hiền lành và thư sinh, tụi em cùng quê và ở gần nhà nhau, những tưởng mọi thứ sẽ đơm hoa kết trái, cứ tưởng hạnh phúc đã mỉm cười với em, nhưng mọi chuyện không như em nghĩ. Em phát hiện mình có thai, em lo lắng nhưng cũng cảm thấy vui em gọi điện thông báo cho anh, cứ nghĩ anh sẽ động viên em và gọi điện cho gia đình để chúng em được đàng hoàng chào đón con, nhưng anh chỉ trả lời một cách hời hợt và hôm sau anh hẹn em gặp nhau để nói chuyện. Những lời nói của anh như hàng ngàn mũi giao cứa vào tim em, anh bảo em hãy từ bỏ nó đi, vì anh còn nhiều việc phải làm rằng anh đang tìm hiểu một người con gái khác gia đình giàu có khi quen cô gái đó anh sẽ có tương lai, em chỉ biết cười trong nước mắt, người con trai em đã yêu thương hết mình, người mà em đã tin tưởng đặt trọn niềm tin đây sao, em cảm thấy hối tiếc cho quảng thời gian quen hắn ta.

(Hình minh họa)
Em lẵng lặng ra về, bước đi trong vô thức, chính bản thân em cũng không biết vì sao mình có thể về được đến phòng. Cả đêm hôm đó em chỉ biết khóc thương cho số phận mình và con. Em sẽ phải đối diện với mọi người như thế nào đây, gia đình em sẽ không bao giờ chấp nhận một đứa con gái không chồng mà chửa, ở vùng quê đó bố em là một người mẫu mực, gia trưởng, cả đời sống để người khác noi theo thì sao có thể chấp nhận con gái mình như thế. Em hoang mang và lo sợ, em không biết chia sẽ cùng ai, em mệt mỏi với những suy nghĩ của riêng em. Em đã có suy nghĩ dại dột đó là từ bỏ con, bước vào bệnh viện chân em như khựng lại mắt đã nhòe đi vì nước mắt, em không thể làm điều tội lỗi đó, em không thể nhẫn tâm giết chết con em.
Em đã quyết định giữ con lại và làm một bà mẹ đơn thân, e sẽ giấutất cả mọi người và một mình sinh con, hôm nay đây bé yêu của em đã được 10 tuần rồi, mọi kiến thức về bầu bí em không giám hỏi ai, chỉ tìm hiểu trên mạng. Nhưng em lo sợ không biết một thân một mình lúc sinh nở em sẽ như thế nào, công việc của em hiện tại đang làm cho công ty của chú em, bụng càng ngày càng to em không thể tiếp tục làm việc ở đây. Mẹ nào biết ở đâu tuyển việc làm giới thiệu dùm em với được không ạ và em cũng rất cần những lời khuyên của các mẹ có kinh nghiệm khi mang thai. Em đã và đang cố gắng từng ngày để mong bé yêu của em ra đời khỏe mạnh.
Em cám ơn các mẹ.