Thẻ: không hối hận khi làm mẹ đơn thân

  • Lựa chọn làm mẹ đơn thân, phụ nữ có hối hận không?

    Lựa chọn làm mẹ đơn thân, phụ nữ có hối hận không?

    Người phụ nữ làm mẹ đơn thân, hỏi họ có buồn không? tất nhiên là có. Hỏi họ có khổ không? khổ chứ. Họ có tủi thân không? tất nhiên là rất tủi thân rồi. Nhưng hỏi họ có hối hận không? thì chắc chắn là không.

    ->>> Mẹ đơn thân: Chỉ cần có con là thấy hạnh phúc đủ đầy.

    Tại sao phải hối hận khi mà quyết định làm mẹ đơn thân như một sự giải thoát cho họ, cả về thể xác lẫn tâm hồn. Sẽ không còn những người phụ nữ phải sống trong lo sợ đòn roi, mắng chửi của chồng; sẽ không còn những người phụ nữ tiều tụy, hốc hác chỉ biết răm rắp nghe lời chì chiết của mẹ chồng, nhà chồng mà không biết phản kháng thế nào chỉ mong cho con một gia đình trọn vẹn.

    Làm mẹ đơn thân, là họ tìm lại cho mình sự tự do mà trước đây hôn nhân như gồng xích bó buộc họ. Có người là bị nấm mồ hôn nhân chôn chặt, có người là nhẫn nhịn để sự tự do đó ngủ yên toàn tâm toàn ý lo cho người đàn ông họ yêu, lo con con của họ. Nhưng mà họ nhận lại được gì, một người đàn ông phản bội, một cuộc hôn nhân lạnh ngắt, một ánh mắt con thơ thiếu thốn tình cha. Vậy nên, làm mẹ đơn thân là họ sẽ lại một lần nữa được là chính mình, lại được suy nghĩ cho bản thân và có nhiều thời gian để suy nghĩ cho con mà chẳng có cái gì ràng buộc hay ngáng trở.

    Có mệt mỏi, có khổ sở nhưng tuyệt nhiên không hối hận

    Trên hành trình của mẹ đơn thân, một mình chống chọi với mọi thứ, thế nên sẽ có lúc phụ nữ đơn thân họ cảm thấy mệt mỏi, cảm thấy nhọc lòng nhưng tuyệt nhiên sẽ chẳng có hối hận ở trong suy nghĩ của họ đâu.  Có gì mà hối hận khi mà giờ đây, họ tự do hơn, xinh đẹp hơn, được làm những gì mình muốn, con họ luôn vui cười và khỏe mạnh. Với mẹ đơn thân, chẳng phải chỉ cần con là hạnh phúc đủ đầy rồi hay sao. Với họ, con là tất cả.

    Nói làm mẹ đơn thân khó cũng không quá khó nhưng đơn giản cũng chẳng hề đơn giản. Hành trình đó chẳng phải người phụ nữ nào cũng có thể vượt qua nhưng những người phụ nữ vượt qua nó chắc chắn là người kiên cường nhất, nỗ lực nhất và đáng ngưỡng mộ nhất. Vậy nên nếu đồng cảm và thấu hiểu cho người phụ nữ ấy thì đừng hỏi họ có hối hận với quyết định ấy không.

    Medonthan!

  • Tôi lấy chồng để không mang tiếng làm mẹ đơn thân

    Tôi lấy chồng để không mang tiếng làm mẹ đơn thân

    Yêu nhau 2 năm, chuẩn bị làm đám cưới thì tôi bị người yêu và gia đình anh từ chối. Họ nói, đứa bé trong bụng tôi chắc gì là của họ.

    Vai nài, khóc lóc, rồi cũng đến thế. Mọi người khuyên tôi bỏ cái thai, tìm cơ hội đến với người đàn ông tốt hơn. Bố mẹ tôi cũng muốn vậy, họ nói cảm thấy xấu hổ, nhục nhã vì tôi, tôi không xứng đáng là con của họ.

    Tôi quyết định sinh con ra, dù biết, nếu làm như vậy, tất cả mọi người sẽ quay lưng với mình, không ngoại trừ những người thân yêu nhất là bố mẹ của tôi. Đúng như thế, tôi một mình vượt cạn, một mình tự chăm sóc con cái trong phòng trọ tềnh toàng.

    Mẹ con tôi đã phải trải qua biết bao nhiêu tủi hờn, ánh mắt dò xét của mọi người. Từ khi sinh con ra, tôi chưa một lần dám đưa con về quê, vì bố mẹ mình không đồng ý. Cũng không dám nói với tất cả mọi người rằng mình có con, không dám khoe con với bất cứ ai, dù con rất xinh xắn, đáng yêu.

    Tôi từng mong ước, có một người đàn ông nào đó hiểu và chấp nhận hoàn cảnh của tôi, yêu thương mẹ con tôi, chia sẻ được với mẹ con tôi. Để tôi có chồng, để bố mẹ tôi đỡ phải xấu hổ vì tôi, còn con tôi cũng có người để gọi bằng bố. Tôi có người đàn ông, yêu thương, lo lắng cho mình.

    Rồi trời thương, đưa anh đến với tôi. Anh chưa hề có gia đình, anh nói sẽ yêu thương và chăm sóc cho mẹ con tôi, chỉ cần tôi quên đi quá khứ và sống thật lòng với anh. Gia đình anh cũng chấp nhận tôi và chấp nhận con tôi, họ muốn chúng tôi làm đám cưới.

    Mừng vui lắm, vì vẫn có người yêu thương, chấp nhận mình, nhưng tôi vẫn không khỏi lo lắng, liệu sau đám cưới, sau những cuộc hẹn hò, tôi và anh đối mặt với thực tế, với cơm áo gạo tiền, anh có còn nhớ những lời đã hứa với tôi trước khi hai đứa làm đám cưới.

    Liệu anh có yêu thương, chăm sóc mẹ con tôi, thật lòng muốn mẹ con tôi hạnh phúc hay không?

    Những suy nghĩ đó, những đắn đo đó càng làm tôi lo lắng, tôi thương mình và thương con của mình, thương cả anh nữa. Giá không có quá khứ đen tối kia, chắc tôi sẽ an lòng đến với anh mà chẳng phải lo lắng điều gì, anh cũng chẳng khó xử khi cưới tôi làm vợ. Con tôi, cũng sẽ không phải chịu cảnh con chung con riêng.

    Cuộc sống làm mẹ đơn thân buồn lắm, nhưng có chồng rồi, liệu cuộc sống của mẹ con tôi có vui, hạnh phúc hơn không?

    Medonthan

  • Tôi không hối hận về quyết định làm mẹ đơn thân

    Tôi không hối hận về quyết định làm mẹ đơn thân

    Tôi nhận ra con là tất cả, tôi thật sự trưởng thành hơn khi làm mẹ, sống có trách nhiệm hơn.

    Tôi là một phụ nữ ngoài 30 tuổi, một trường hợp mẹ đơn thân bất đắc dĩ vì cha của con gái tôi không có trách nhiệm. Tôi và anh quen nhau không lâu thì nảy sinh tình cảm, đã có những giây phút mặn nồng thắm thiết yêu đương và cả hai tính đến chuyện hôn nhân. Khi đó tôi không tự tin vào khả năng làm mẹ của mình nên có nói thẳng với người yêu rằng tôi sợ mình không có khả năng làm mẹ, để không thiệt thòi cho anh thì tôi chấp nhận thử có con trước rồi mới cưới. Anh nói sợ thiệt thòi cho tôi, tôi chấp nhận chịu mọi thiệt thòi về mình và cầu mong mình sớm có con vì khi đó tôi đã vừa qua khỏi tuổi 30. Trớ trêu thay cái ngày tôi biết mình mang trong người giọt máu của anh cũng là ngày tôi phát hiện anh ăn nằm với người yêu cũ, mối tình theo như anh nói là đã 10 năm về trước, tôi đau đớn đến tê dại, mắng anh là người tồi tệ và nói nếu anh còn tình cảm với người đó tôi sẽ cùng con ra đi, chấp nhận không lấy con làm lý do để níu chân anh. Tôi cũng không còn lòng tin yêu cho anh sau những điều như vậy.

    toi-khong-hoi-han-ve-quyet-dinh-lam-me-don-than

    Anh như vui mừng khôn tả khi tôi cho anh quyền chọn lựa, anh chọn lựa vứt bỏ quyền làm cha, trối bỏ trách nhiệm hoàn toàn với tôi và con. Từ đó tôi và anh thành hai kẻ xa lạ, không ai biết tin của ai nữa. Một mình ôm đau thương uất nghẹn tôi như kiệt sức, tồn tại và giữ con được là cả một quá trình đầy gian nan. Tôi phải nghỉ làm ngay từ những tuần đầu của thai kỳ do quá đau buồn và động thai. Sợ gia đình tủi hổ khi con gái không chồng có con, tôi lủi thủi trốn tránh tất cả, kể cả mẹ ruột của mình, không dám đối diện với người sinh ra mình bởi sự thất bại thê thảm trong tình cảm.

    Gần ngày sinh vì quá lo lắng cho sức khỏe và sự sống còn của tôi và đứa con trong bụng, chị gái và anh rể quyết định nói thật cho mẹ biết. Không nói về sự thất vọng và niềm đau của mẹ thì chắc hẳn các bạn cũng hiểu rõ, nó quả thật quá sức chịu đựng của tôi, hai mẹ con không thể nhìn thẳng vào nhau được một lần bởi ai cũng che giấu niềm đau, mẹ thì khóc suốt và mất ngủ. Thời gian khó khăn và nhiều lo lắng cũng dần qua đi, tôi lấy làm hạnh phúc vô bờ khi được đón con chào đời, nhưng từ đây dường như chỉ mới là bắt đầu cho một chặng đường dài. Sinh bé ngày thứ hai tôi đã phải tập tễnh lo cho bé, không hề có thời gian nghỉ ngơi, gần như một ngày chỉ ngủ được hai tiếng suốt hai tháng đầu. Những đau đớn về cuộc hậu phẫu cộng với không được ngủ nghỉ đủ khiến tôi luôn trong trạng thái choáng, kiệt sức. Có những đêm bồng con từ trong nôi lên mà muốn rớt con vì các khớp xương trên bàn tay tê cứng và đau nhức. Đau đớn là vậy nhưng không khi nào tôi có được thời gian đi khám bệnh cho mình, vì một ngày 24 tiếng đều phải chăm sóc thiên thần của mình, không có ai phụ giúp.

    Bé vừa 4 tháng phải gửi trẻ để đi làm, bắt đầu mỗi sáng mở mắt ra đến nửa đêm là túi bụi, một ngày vừa việc nhà vừa việc văn phòng phải làm tổng cộng 16 tiếng vẫn chưa cảm thấy đủ, thường lên đến 18 tiếng. Sáng 6 giờ dậy phơi đồ, nấu nước sôi để đem đến nơi gửi trẻ, lo đồ nấu cháo cho bé, tắm cho bé và đưa bé đi gửi rồi mẹ vội vã đến chỗ làm mà không đủ thời gian chải tóc chứ đừng nói là trang điểm. Chiều về đón bé sớm nhất là 17h30, nếu bé vui thì mẹ để bé chơi và có thời gian lo bữa ăn tối cho bé (nếu bé nhõng nhẽo thì mẹ chào thua không làm gì được). Cho bé ăn xong dọn dẹp, rửa cho bé, giặt đồ, rửa tất các các bình sữa, đồ dùng của bé từ nhà trẻ về (vì nơi giữ trẻ không rửa), rồi chuẩn bị đồ cho ngày mai bé đi trẻ. Bữa tối của mẹ vội vã như không có và thường chỉ xong mọi việc nhanh nhất là 22 giờ khuya, lúc này mới cho bé uống sữa và ru bé ngủ. Mẹ thật sự rảnh chỉ sau 23 giờ đêm và đêm bé dậy thêm hai lần để bú sữa (có đêm mẹ ngủ lại được, có đêm thao thức luôn tới sáng). Một ngày như mọi ngày đều trôi qua như thế nếu may mắn và suôn sẻ, còn không thì đầy nỗi lo âu khi con ốm con đau.

    Nói như vậy để các chị em hiểu rằng một mình chăm sóc con thật không đơn giản, nhưng mọi cực nhọc đều tan biến khi nhìn con cười, con say giấc ngủ, yêu đến khủng khiếp. Hạnh phúc khi được làm mẹ, khi có một baby luôn cần sự chăm sóc và che chở của mình…, tất cả những điều đó làm cho người mẹ có được sức mạnh phi thường, nghị lực mà vượt qua mọi khó khăn. Nếu đã xác định làm mẹ đơn thân hay vì hoàn cảnh đẩy đưa thì các chị cũng phải chuẩn bị tâm lý thật vững, chuẩn bị tinh thần thép để đương đầu với những khó khăn, khổ cực nhất có thể, chứ không thể gặp chuyện là ôm con cùng khóc.

    toi-khong-hoi-han-ve-quyet-dinh-lam-me-don-than1

    Có ai đó nói rằng: “Làm phụ nữ có thể yếu đuối nhưng người mẹ thì không” và một người mẹ đơn thân càng phải mạnh mẽ gấp trăm lần. Về chi phí khi có một baby tạm tính như sau: tiền sữa 2 triệu, tiền tã và đồ ăn 1 triệu, tiền gửi trẻ 2 triệu, tiền chích ngừa và bác sĩ ít nhất một tháng một triệu (có tháng bé thăm bác sĩ đến bốn lần). Như vậy tổng cộng một tháng bé xài ít nhất 6 triệu. Nếu ai thu nhập dưới 10 triệu thì e rằng khó mà lo cho bé nổi. Cứ nghĩ chuẩn bị tinh thần vững, sinh lực và sức mạnh tràn đầy thì sẽ không phải rơi nước mắt tủi cực, nhưng chiều nay khi đón bé từ nơi gửi trẻ nghe cô bảo mẫu thông báo: “Bé có nguy cơ bị tự kỷ”, đau sót lắm các chị biết không?

    Bé chỉ mới 8 tháng tuổi, tôi đau đến nghẹn họng. Vì cảnh một mẹ một con, mẹ quá bận với một núi công việc không tên nên không có thời gian chơi với bé, nhà không có thêm người thứ ba chứ đừng nói là đàn ông, vì vậy cứ ra ngoài thấy đàn ông lại gần là bé khóc thét lên. Ở nhà trẻ bé không chơi với các bạn, cũng không theo ai, không chịu ai ngoài duy nhất cô bảo mẫu, bé luôn sợ cô bảo mẫu bỏ rơi bé, nên cứ không nhìn thấy cô là bé khóc. Niềm vui khi thấy người quen khen con mình ngoan, thường tự chơi cho mẹ làm việc chưa được bao lâu thì đối diện với tin con có triệu chứng tự kỷ, mẹ biết làm gì bây giờ để tốt nhất cho con trong khi bản thân đang trải qua thời gian dài trầm cảm và có hiện tượng đãng trí khá nặng. Kể những điều trên không hề có ý than thân mà ngưỡng mong những chị em đang muốn làm mẹ đơn thân có cái nhìn đa chiều, có sự quyết định sáng suốt nhất, lựa chọn nào tốt nhất cho chính các chị. Theo cá nhân tôi, nếu không muốn có gia đình mà vẫn muốn có con thì nên nhận con nuôi là tốt nhất, bớt gánh nặng cho xã hội, tạo phước đức cho bản thân, đem lại phần nào niềm vui cho đứa trẻ được nhận nuôi, thay vì chúng bị mồ côi cả cha và mẹ giờ được ai đó nhận làm con nuôi và được chăm sóc thì thật tốt (tôi từng mong muốn được nhận con nuôi).

    Nhân đây xin gửi lời tới những người thường lên án các bà mẹ đơn thân rằng họ ích kỷ này kia nọ: Ai cũng có mưu cầu hạnh phúc, một đức ông chồng tốt, một gia đình êm ấm, chẳng ai tự nhiên muốn mình cực khổ khi chọn làm mẹ đơn thân. Phải chăng họ không còn niềm tin vào đàn ông, hay bị dồn vào thế chẳng đừng nên thà chấp nhận một mình cực khổ. Hãy đặt mình vào vị trí của người khác khi buông lời phán xét. Hơn nữa mỗi người có quyền sống theo ý họ muốn, ngay cả khi một cô gái trẻ nào đó không muốn kết hôn mà muốn có con thì cũng nên tôn trọng họ. Chúng ta không ai sống thay họ được, cũng không ai biết đâu mới là niềm vui hạnh phúc của họ, biết đâu cái ta cho là hạnh phúc lại chính là sự đau khổ của người khác?

    Riêng tôi, tuy khó khăn khổ cực nhưng không hối tiếc những việc mình đã làm. Tôi cũng luôn chuẩn bị tinh thần để đối đầu với mọi tình huống tồi tệ nhất, dặn lòng hãy sống và có trách nhiệm với ít nhất là bản thân và những điều mình đã làm. Hơn nữa, với tôi khi có con đã nhận ra con là tất cả tình yêu và hạnh phúc của mình, tôi thật sự trưởng thành hơn khi làm mẹ, sống có trách nhiệm hơn, có giới hạn hơn để sau này cho con nhìn vào mà không hổ thẹn. Tôi cũng không hề oán trách người đàn ông đó, cũng là nhờ họ mà tôi được sở hữu một thiên thần vô cùng giá trị và muốn chia sẻ niềm vui này cùng các bạn, đó là niềm vui, hạnh phúc mà chỉ ai ở vào vị trí của tôi mới cảm nhận được. Chúc những chị em đang muốn làm mẹ đơn thân có một quyết định sáng suốt nhất.

    Theo vnexpress

  • Bà mẹ đơn thân một mình nuôi hai con nhưng vẫn sống dư dả

    Bà mẹ đơn thân một mình nuôi hai con nhưng vẫn sống dư dả

    Nhờ xuất thân nghèo khó nên việc kiểm soát chi tiêu của cô gái này đã trở thành việc tự động hóa. Từ lúc còn đi học xa nhà cho đến nay đã có hai con nhưng người phụ nữ này chưa bao giờ biết thế nào là rỗng túi.

    Vào Sài Gòn với một chiếc xe đạp và vài bộ quần áo, nhưng sau nhiều năm, cô gái này đã có thể mua được nhà, nuôi con chỉ duy nhất từ sự tích góp từ tiền nhuận bút, chưa từng nhận “hối lộ” cũng như chưa lùa gạt ai. Thế bí quyết của cô ấy là gì? Hãy cùng nghe cô ấy chia sẻ nha.

    Ảnh minh họa
    Ảnh minh họa

    1. Thà mua đắt mà xứng đáng còn hơn mua rẻ rồi tiền mất tật mang

    Chưa bao giờ mình chờ dịp sale mới đi mua sắm. Vì hàng sale là mồi nhử rất béo bở để toàn thể phụ nữ chúng ta dễ vung tay quá trán. Nguyên tắc hàng đầu của mình chính là đừng mua hàng vì nó đang sale, trừ khi món đồ đó mình rất thích.

    Một buổi mua sắm thành công đối với một người phụ nữ chính là không mua được gì, mình đã từng nghe như thế. Bởi vì, đối với đàn ông, khi họ bỏ ra 2 đồng mua món đồ với giá 1 đồng, họ sẽ sử dụng nó đúng với giá 2 đồng. Cònphụ nữ kì kèo, đợi sale mua hàng 2 đồng với giá chỉ 1 đồng, nhưng không bao giờ sử dụng tới.

    Mọi người nên nhớ rằng, sale là vẫn còn lời, đừng nghĩ sale là người ta bán rẻ cho hết hàng nhanh rồi nghỉ sớm. Thực ra đó chỉ là chiêu trò để làm gia tăng lượng khách của các cửa hàng mà bạn là con cá đã cắn câu.

    2. Mua sắm ít thì được nhiều cái lợi

    Cách mua sắm tốt nhất chính là mua ít thôi! Mua quá nhiều vật phẩm nhưng không kịp xài thì hết hạn sử dụng cũng vậy. Mình thì không bao giờ mua nhiều đồ về nhà mà chỉ tính toán trước những thứ cần thiết nhất. Làm như vậy, chẳng những khỏi phải lo về chuyện tiền nong, đồng thời cũng chẳng phải mắc nợ người khác nếu có lỡ vung tay quá trán. Sống mà không thiếu nợ nó sướng lắm, không phải làm việc quá sức, không phải cày miệt mài, đêm đêm lại ngủ ngon giấc nữa.

    3. Sống đơn giản

    Tiền điện nhà mình chỉ có ba mẹ con nên cũng khá rẻ, không bao giờ quá 400.000/đồng. Đồng thời, nhà mình không xài ti-vi, đơn giản là vì không thích với lại có laptop rồi thì cần gì nữa. Con mình thì tập cho chúng đọc sách nhiều hơn, nếu muốn xem cái gì đó thì mấy mẹ con sẽ lên mạng. Mình cũng không sử dụng nước xả vải vì mình nghĩ nếu mà thơm như vậy thì chắc chắn nó sẽ có một hóa chất gì đó không tốt.

    Sống đơn giản thích nhất là nó cho ta một sự tự do tuyệt vời, đồ đạc ở nhà ít nên cũng không lo ăn trộm nhòm ngó. Riêng hai bé thì cũng đơn giản, không có quần áo nhiều, mỗi đứa chỉ khoảng 9,10 bộ thôi! Cứ thế mà mặc cho đến khi thấy cần thiết mua đồ mới thì mua cho hai đứa. Làm như vậy thì mình cũng tập được cho tụi nó cái tính không đua đòi với bạn bè.

    4. Tự nấu nướng

    Dù là sang trọng cách mấy thì không có bất cứ nhà hàng nào làm đồ ăn vệ sinh hơn nhà mình cả. Ngày xưa mình nghĩ nhà hàng sang thì sẽ rất sạch sẽ và nấu nướng rất kỹ lưỡng. Nhưng sau khi đi làm thêm ở một vài chỗ lúc còn đi học thì mình đã có một suy nghĩ rất khác.

    Ở nhà hàng nào cũng sẽ có một điểm yếu. Có thể món ăn của họ ngon nhưng họ sẽ bỏ rất nhiều gia vị, thậm chí là một số gia vị không tốt cho sức khỏe khi bỏ quá nhiều.

    5. Mặc kệ người ta nói

    Mình biết nhiều bạn sẽ ngại khi suốt ngày chỉ có vài trang phục, thậm chí chụp hình cũng chỉ bắt gặp được vài ba bộ đó thôi. Các bạn thấy kì hả? Không, mình thấy khác, mình không có thấy kì. Vì những người mà mình ngưỡng mộ, họ ăn mặc rất là đơn giản. Thời gian chăm lo cho gia đình còn không có, nói chi là để ý tới những chuyện mà người khác dèm pha.

    6. Khi đi du lịch nên cần trọng khi mua hàng

    Những chuyến đi du lịch, ít khi là dịp mua sắm hiệu quả. Vì không gian lạ, thời gian gấp rút, tâm trạng phấn khích dễ dẫn đến việc chi tiêu quá tay mà có khi mua rồi lại về xài không được. Hơn nữa, đi mua sắm mất nhiều thời gian kinh khủng. Mà thời gian du lịch đúng là vàng bạc. Tóm lại, thời gian và sự tự do đều rất là đắt giá. Kiếm được một món đồ giá hời rồi để mất thời gian hoặc mất tự do, thì theo mình, hổng phải phải là hời.

    ba-me-don-than-nuoi-con

    Đấy là cách mà mình đã tiết kiệm để có thể nuôi hai con đến tận bây giờ. Thực sự là chưa bao giờ mình có cảm giác rỗng túi. Ít tiền thì có chứ mượn nợ là điều mà không bao giờ mình để nó diễn ra.

  • Chồng là ‘của nợ’, thà làm mẹ đơn thân!

    Chồng là ‘của nợ’, thà làm mẹ đơn thân!

    Phần lớn những người đàn bà lựa chọn làm mẹ đơn thân đều cảm thấy hạnh phúc, may mắn với lựa chọn của mình.

    Tôi thường nghe đàn ông nói rằng: “Vì yêu một nụ cười mà phải lấy về cả một mụ đàn bà”, song phụ nữ thì khốn khổ hơn, vì có một đứa con mà phải giữ lại cả một người chồng.

    Một gia đình tiêu chuẩn là một gia đình có đầy đủ cả cha lẫn mẹ. Người ta nói rằng có như vậy thì âm dương mới hòa hợp, con cái mới có thể phát triển đầy đủ và cân bằng.

    Cứ vin vào cái lí luận xưa cũ ấy, nhiều người phụ nữ đã phải cắn răng chịu không biết bao khổ cực, bất công, nhẫn nhục để níu giữ một người đàn ông ở bên cạnh mình, dù cho đó chỉ là một cái xác không hồn, cho gọi là “có bóng dáng đàn ông”.

    chong-la-cua-no-tha-lam-me-don-than
    Tôi kiêu hãnh và tự tin khi làm mẹ đơn thân. (Ảnh minh họa)

    Tôi có người bạn, chồng đi cặp bồ, nhà có bao nhiêu tiền đều đem đi ăn chơi hết, không quan tâm, đếm xỉa đến việc sống chết của vợ con ở nhà. Anh ta coi nhà chỉ là chỗ để về sau khi đã tiêu xài đến cạn kiệt. Chị bạn tôi vừa nai lưng kiếm tiền, vừa bươn bải nuôi con, nhưng vẫn nhất định không chịu bỏ chồng.

    Những lúc quá mệt mỏi, chán chường, chị lại mếu máo, bảo phải gắng giữ bố cho con. Nhưng khổ nỗi, một người chồng không tốt thì không thể là một người bố tốt. Anh ta không chỉ đối xử tệ với chị, mà còn chẳng hề ý thức đến việc mình có một đứa con. Tôi không hiểu một người đàn ông như vậy, chị còn cố níu kéo làm gì?

    Có một dạo, xã hội đã lớn tiếng lên án những người mẹ đơn thân. Người ta gọi họ là những phụ nữ ích kỉ. Nhưng tôi lại thấy họ là những con người mạnh mẽ và đáng ngưỡng mộ. Mấy ai dám bỏ chồng để một mình nuôi con?

     

    Mẹ đơn thân vẫn có thể nuôi dạy và bồi dưỡng đầy đủ tình yêu cho con. (Ảnh minh họa)
    Mẹ đơn thân vẫn có thể nuôi dạy và bồi dưỡng đầy đủ tình yêu cho con. (Ảnh minh họa)

    Họ không chỉ phải đối diện với sóng gió dư luận, với những ánh nhìn độc địa, mà còn phải đối diện với rất nhiều khó khăn, cả về vật chất lẫn tinh thần. Thay vì có sự đóng góp tài chính của chồng để nuôi con, họ phải một mình kiếm tiền. Thay vì có sự chia sẻ của một người đàn ông trong việc chăm sóc, dạy dỗ con cái, họ phải làm việc ấy đơn độc.

    Họ vừa là mẹ, vừa là bố. Đôi khi, ngay cả những người thân của họ cũng trở thành những người “ở bên kia chiến tuyến”. Ai nói rằng điều ấy là dễ dàng?

    Nhưng tôi vẫn thấy có những bà mẹ đơn thân hạnh phúc. Và phải thừa nhận một sự thật rằng phần lớn những bà mẹ lựa chọn sự đơn thân đều cảm thấy hạnh phúc, may mắn với lựa chọn của mình.

    Họ thà phải một mình cố gắng, tự dựa vào chính sức lực của mình, còn hơn phải đèo bòng thêm một người gọi là chồng mà không hề có bổn phận hay chức trách gì đối với họ. Những người chỉ có thể trông đợi vào chính mình hóa ra lại hạnh phúc hơn những người luôn có một sự trông đợi mơ hồ trong tuyệt vọng.

    Người mẹ nào cũng có một bản năng để mang đến cho con mình những điều họ cho là tốt nhất. Hãy dũng cảm làm một người mẹ đơn thân nếu như trót lấy phải một người chồng không ra gì!

    Theo phununew

  • Sắp đến ngày sinh tôi lại lo sợ khi làm mẹ đơn thân

    Sắp đến ngày sinh tôi lại lo sợ khi làm mẹ đơn thân

    Trong giấc ngủ chập chờn tôi thường thấy mình chênh vênh, như bị rơi từ trên cao xuống một nơi vô định, muốn vùng vẫy thoát ra mà không được.

    Ngoài 30 mà tôi vẫn chưa ổn định gia đình nên bố mẹ và người thân rất lo lắng. Bản thân cũng hiểu điều đó nhưng có lẽ do vía mình quá nặng nên không lấy được chồng. Đôi lúc chạnh lòng, tủi thân dù tôi cũng là đứa vui vẻ, hòa đồng không quá kén chọn hay lắm tiêu chuẩn. Muốn cũng không được, cố gắng cũng chẳng xong nên cứ kệ thả nổi mình theo số phận. Có nhiều người bảo: Không cần lấy chồng nữa mà làm mẹ đơn thân đi, kiếm một đứa con để vui lúc về già chứ lấy chồng chắc gì đã sướng.

    sap-toi-ngay-sinh-toi-so-me-don-than

    Tôi hiểu, “mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh”, không phải ai cũng may mắn lấy được người chồng tốt, biết yêu thương chăm lo cho vợ con nhưng tôi không muốn đi ngược lẽ tự nhiên. Với lại một mình nuôi con sẽ rất vất vả và con thiệt thòi khi không có gia đình trọn vẹn. Lúc ốm đau sinh nở chỉ vượt cạn một mình, con khỏe mạnh không sao chứ lúc nó quấy khóc chẳng ai giúp lại tủi. Rồi một ngày tôi quen người đó, họ bảo đã ly hôn vợ, vừa bị phá sản vì làm ăn thua lỗ, cuộc sống hiện tại khó khăn rất nhiều. Tôi không quan tâm nhiều tới điều đó nên luôn bên cạnh chia sẻ và quan tâm.

    Được một thời gian chúng tôi đến với nhau vì cũng muốn tính chuyện lâu dài cho tương lai dù biết sẽ vất vả ở cái nơi phồn hoa đô hội này. Nhưng có lẽ mọi thứ đến với tôi không đơn giản như tôi tưởng, ngày thấy mình chậm tháng hơn một tuần, người mệt mỏi hơn trước tôi đã đi khám. Vui lắm khi biết mình có bầu, hạnh phúc biết bao khi được nghe tiếng tim thai đang vang lên trong máy siêu âm. Tôi được làm mẹ. Mang tâm trạng đó về nói với anh, tôi nghĩ anh sẽ hân hoan như tôi vậy. Thế mà không, người ta im lặng, sự im lặng kéo dài mấy ngày thì tôi nhận được hồi âm với câu đơn giản: Hãy bỏ đi và đợi anh thêm thời gian nữa. Tôi hỏi tại sao phải chờ đợi khi bản thân không còn trẻ, khó khăn thì mình cùng cố gắng, bỏ sao được cơ chứ. Đến lúc này tôi mới nghe được sự thật: Anh chỉ ly thân vợ thôi chứ chưa ly hôn, khoản nợ ngân hàng của anh gần 3 tỷ chưa thể trả được nên làm sao có con lúc này nổi.

    Tôi đã giải thích tuổi đã lớn nếu bỏ sợ ảnh hưởng về sau, khi đó tôi không làm mẹ được nữa liệu anh hay người đàn ông nào khác có chấp nhận không? Dẫu tôi biết nếu tôi bỏ con đi thì cơ hội lấy chồng sẽ dễ hơn nhiều nhưng không làm được. Sau vài lần thuyết phục không thành, anh đã im lặng và ra đi như chưa hề tồn tại. Tôi không cố liên lạc hay níu kéo vì khi người ta đã muốn rũ bỏ và những ràng buộc mà họ đang vướng thì có làm gì đi nữa cũng vô ích. Thời gian đấy tôi thấy mình thật bản lĩnh, vui vì đứa con đang lớn từng ngày. Nghĩ đơn giản là kệ mọi thứ, tôi sẽ vượt qua được và cố gắng tất cả vì con. Tôi tự mày mò trên mạng để tìm hiểu thêm kinh nghiệm của các mẹ bỉm sữa về cách chăm sóc bản thân và thai nhi trong bụng. Vui hay buồn tôi cũng chỉ nói với mấy đứa bạn, chúng nó khuyên nên nói với gia đình nhưng tôi chỉ cười.

    Giờ đây con càng ngày càng lớn thì tôi mới thấy sợ, bao nhiêu liều lĩnh trước đây tan biến. Những tháng ngày bầu bí mệt mỏi và tủi thân tôi đã thấm thía đến phát chán cảnh lọ mọ một mình, nghĩ tới lúc sinh con không ai chăm sóc, dẫu cầu mong con luôn khỏe nhưng ai dám chắc nhỡ có điều gì thì biết nhờ cậy làm sao. Tết rồi tôi viện lý do không dám về quê dù bố mẹ có nói thế nào đi nữa. Tôi sợ làm họ buồn, bố mẹ thương con sẽ không trách mắng gì nhưng với họ hàng làng xóm thì đối diện ra sao cho qua chuyện?

    sap-toi-ngay-sinh-toi-so-me-don-than1

    Mỗi lần gọi điện thoại về nhà tôi rất muốn nói, muốn được chia sẻ cùng mẹ, muốn hỏi mẹ nhiều lắm mà không biết phải bắt đầu như thế nào. Tôi từng nghĩ hay thuê ai đó làm một đám cưới giả để giải quyết tư tưởng và bố mẹ yên tâm hơn nhưng kinh tế không cho phép và không dám lừa bố mẹ thêm lần nữa. Hàng đêm, con lớn nên khi nằm cũng khó, trong giấc ngủ chập chờn tôi thường thấy mình chênh vênh, bị rơi từ trên cao xuống một nơi vô định, muốn vùng vẫy thoát ra mà không được rồi tỉnh giấc trong mệt mỏi. Tôi muốn đi đâu đó thật xa, rời khỏi đây và quên hết mọi thứ mà mình đang phải đối diện. Cuộc đời chẳng thể ngờ nổi, tại sao điều tôi không mong muốn lại đến như này. Các bạn chia sẻ cùng tôi với.

    Theo vnexpress

  • Mẹ đơn thân: “Tôi ân hận vì đã từng… muốn hại chết con”

    Mẹ đơn thân: “Tôi ân hận vì đã từng… muốn hại chết con”

    Medonthan – Mẹ đơn thân chia sẻ: “Tôi ân hận vì đã từng… muốn hại chết con”Con bé không phải là kết tinh từ tình yêu. Nó được tạo hình hài từ kết quả của việc mẹ nó – người đàn bà vốn đã khốn khổ – bị một kẻ khốn nạn cưỡng hiếp…

    Ngồi nhìn thiên thần nhỏ đang ngủ ngon lành mà nước mắt tôi không ngừng rơi. Con bé say giấc, khuôn mặt hồn nhiên hệt như một thiên thần. Vậy mà đã có lúc tôi căm ghét nó, hận nó và… chỉ muốn hại chết con khi nó vừa được tạo hình hài – mới chỉ là một bào thai. Cũng chỉ vì nó không phải là sự kết tinh của tình yêu, tất cả là kết quả của việc mẹ nó bị một kẻ xa lạ cưỡng bức trong lần đi làm về muộn. Tôi – khi ấy đã hứng chịu đủ mọi cay đắng, tủi cực của cuộc đời, trong khi việc tự chăm sóc cho bản thân cũng đã là quá sức. Tôi vốn không được khỏe mạnh, bình thường như mọi người…

    Vậy nên, ngày biết mình mang thai tôi như hóa điên hóa dại. Tôi đã gào khóc và uất hận vô cùng. Và càng thấy bế tắc khi bác sĩ thông báo tôi không thể phá bỏ cái thai này, sẽ rất nguy hiểm tới tính mạng bởi tôi có tiền sử bệnh tim.

    Từ khi đó, thay vì ăn uống điều độ, ngủ nghỉ đàng hoàng, tôi bắt đầu nhịn ăn, chỉ khóc và khóc. Tôi thấy mình thật bất hạnh. Nhiều khi tôi đấm vào bụng mình thùm thụp, mong sao cho bé không còn nữa. Việc có con đồng nghĩa tôi phải nghỉ làm, chuyển chỗ ở mới và không còn muốn gặp gỡ người thân, bạn bè nữa. Rồi đây tôi đối diện với con như thế nào, ngay cả cha nó là ai tôi cũng không biết. Tôi chìm ngập trong nước mắt. Thân xác héo mòn…

    Mẹ đơn thân: "Tôi ân hận vì đã từng... muốn hại chết con"

    Tôi bắt đầu nhịn ăn, chỉ khóc và khóc. Thân xác héo mòn… (Ảnh minh họa)

    Tôi thấy tương lai mịt mù, cuộc đời u tối và ngập ngụa chán nản, chán nản vô cùng vô tận. Cho đến một ngày, vô tình tôi bị ngã, khi đang trên xe đi làm về. Gì thế này? Máu? Máu chảy, tôi rùng mình sợ hãi, sợ hơn bao giờ hết. Tôi không sợ mình chết, chỉ sợ mất con.

    Tôi kêu cứu, cố gắng gọi người cứu lấy con của mình…

    Mở mắt, tôi thấy mình đang ở trong viện với một người đàn bà lạ. Chợt nhớ ra, tôi sờ ngay tay xuống phía bụng, nơi con vẫn ở đó – cảm giác như vừa níu giữ được điều gì quan trọng nhất trong đời – con vẫn trong lòng mình. Nước mắt tôi lăn rơi. Nước mắt của ân hận…

    Người đàn bà bên cạnh tôi lúc đó là một cô lao công, thấy tôi bị vậy nên vội gọi ngay xe đưa vào viện kịp thời. Đáng lẽ ra đứa bé gặp nguy thì tôi phải vui sướng mới đúng, vì đó là ý nguyện của tôi mà. Nhưng đến giờ phút này thì tôi lại sợ. Tôi không thể để mất nó được. Nó là con tôi. Nó cần được mẹ che chở… Tôi tự nhủ sẽ bảo vệ con, bảo vệ nó suốt cuộc đời này…

    Mẹ đơn thân: "Tôi ân hận vì đã từng... muốn hại chết con"

    Tôi ân hận vì đã từng… muốn hại chết con (Ảnh minh hoạ)

    Cứ thế mỗi ngày, tôi thấy con đạp đạp nhẹ nhàng trong bụng. Có lúc con đạp mạnh hơn, rồi di chuyển nhiều lần mỗi ngày. Tôi cảm nhận con lớn dần lên trong cơ thể tôi và bắt đầu vuốt ve cái bụng của mình. Tôi ăn nhiều hơn, khóc ít hơn. Và càng ngày con bé như cảm hóa tôi, tình mẹ con thiêng liêng đang trỗi dậy. Tôi thầm hứa sẽ sinh con và nuôi dưỡng thật tốt. Nó sẽ chỉ là của riêng tôi. Là hạnh phúc và cuộc đời của tôi. Tôi quyết định vậy.

    Đến bây giờ nhìn con từng ngày lớn lên, nhìn con ngủ, con lẫy, con ngồi, con mon men vịn tay tập đi, tôi lại dàn dụa nước mắt. Mỗi khi bé biết làm một trò mới tôi thấy hạnh phúc vô cùng. Tôi luôn cố gắng để bù đắp tất cả những gì bé phải chịu thiệt thòi cũng như chuộc lại lỗi mà đã đối xử với con lúc bầu. Dẫu biết phía trước còn nhiều khó khăn phải đối mặt, nhưng tôi sẽ luôn làm tất cả vì hạnh phúc và tương lai của con. Tôi không giàu để cho con nhiều của cải vật chất, nhưng tôi sẽ cho con tôi tất cả tình yêu thương bao la của mình. Mỗi tối khi bé ngủ say, tôi lại nghẹn ngào trong nước mắt thì thầm bên tai con: Con yêu, mẹ xin lỗi con, mẹ yêu con ngàn lần. Cảm ơn con đã đến bên mẹ, tình yêu của mẹ…

    Medonthan theo Emdep

  • Giá như ngày trước tôi chấp nhận làm mẹ đơn thân

    Giá như ngày trước tôi chấp nhận làm mẹ đơn thân

    Medonthan – Giá như ngày trước tôi chấp nhận làm mẹ đơn thân…Thì giờ đây chẳng buồn khổ khi sắp đến ngày sinh rồi, gia đình chồng cũng chẳng có ai đoái hoài đến. Tôi muốn ly hôn, ly hôn với chồng càng nhanh càng tốt.

    Chúng tôi từng là một cặp đôi hạnh phúc mà nhiều người ghen tị. Tôi yêu anh rất nhiều và tôi biết anh cũng vậy. Nhưng khi ra trường mỗi đứa một nơi xin việc đã khiến cho tình yêu của chúng tôi bị cách trở.

    Anh về quê làm việc vì bố mẹ anh đã nhắm cho anh một chỗ đứng ổn định, lại an nhàn. Còn tôi vẫn ở lại Hà Nội bươn trải và tự phấn đấu một mình. Những ngày hai đứa xa nhau, chúng tôi cố gắng động viên nhau cùng cố gắng vì tình yêu. Nhưng chỉ được hai tháng anh đã nói lời chia tay với tôi.

    Giá như ngày trước tôi chấp nhận làm mẹ đơn thân

    Tôi đau đớn, khóc lóc níu kéo anh nhưng anh không hề quay lại (Ảnh minh họa)

    Trước đó một tuần, anh vẫn đến phòng thăm tôi. Anh chẳng có biểu hiện nào lừa dối hay muốn chia tay với tôi cả. Tôi không hiểu sao anh lại có thể từ bỏ tình yêu của mình nhanh như vậy. Tôi đau đớn, khóc lóc níu kéo anh nhưng anh không hề quay lại.

    Chia tay nhau được hơn 1 tháng rồi tôi mới phát hiện ra mình có bầu. Tôi sợ hãi hoang mang khi không chồng mà chửa. Tôi không thể làm mẹ đơn thân được. Tôi không đủ dũng khí vượt qua chuyện này. Tôi lấy hết can đảm gọi điện cho anh hi vọng anh đón nhận đứa bé trong bụng. Ban đầu anh chối nhưng kết quả xét nghiệm cho thấy thời điểm tôi có bầu trùng vào ngày anh và tôi đã quan hệ với nhau.

    Cuối cùng, anh không thể chối bỏ đứa bé đó và chấp nhận cưới tôi về làm vợ. Bố mẹ anh không chấp nhận việc ăn cơm trước kẻng, nên chỉ làm lễ ra mắt hai bên ra gia đình thôi chứ không tổ chức đám cưới cỗ bàn làm gì. Bố mẹ anh rất bảo thủ khi kén chọn con dâu.

    Giá như ngày trước tôi chấp nhận làm mẹ đơn thân

    Mẹ chồng còn chẳng nhìn đến mặt tôi, mãi sau này tôi mới biết gia đình đã nhắm cô khác cho anh (Ảnh minh họa)

    Biết mình thiệt thòi tôi cũng đành gạt nước mắt chấp nhận. Về làm vợ, làm dâu nhà anh mà chẳng ai niềm nở. Mẹ chồng còn chẳng nhìn đến mặt tôi, mãi sau này tôi mới biết gia đình đã nhắm cô khác cho anh. Bố cô ấy lại làm to sau này chắc chắn sẽ thành đạt nhanh chóng. Khi biết tin tôi có bầu thì bố mẹ chồng cũng không nỡ bắt tôi phải tàn nhẫn giết đứa con của mình. Nhưng bố mẹ đâu có thương cô con dâu đang bầu đứa cháu của họ.

    Lấy nhau về, công việc trên Hà Nội tôi đành phải xin nghỉ. Chồng tôi vẫn đi làm hàng ngày nhưng chẳng bao giờ anh đoái hoài đến vợ con. Mỗi tháng anh đưa cho tôi 1 triệu từ đồng lương của anh. Tôi bảo anh rằng có ngần này thì không đủ chi tiêu thì anh bắt tôi tự cân đối.

    Chồng nhìn tôi khinh khỉnh như một kẻ tội đồ. Thời gian mang bầu tôi đau khổ và khóc lóc rất nhiều. Người chồng đã từng yêu thương tôi đây, sao có thể thay lòng đổi dạ nhanh chóng đến vậy. Chẳng nhẽ tình yêu hai năm qua chẳng có nghĩa lý gì với anh ư?

    Giá như ngày trước tôi chấp nhận làm mẹ đơn thân

    Hàng đêm, chồng tôi đi chơi với nhân tình mãi đến tận khuya mới về. Còn tôi chỉ như một con rối trong nhà (Ảnh minh họa)

    Anh công khai qua lại với cô gái kia. Họ lại còn dắt díu nhau về nhà lấy lòng mẹ chồng. Bà ấy còn mời cô ấy ở lại ăn cơm, suốt bữa ăn họ chỉ nói chuyện với nhau. Gắp đồ ăn qua lại cho nhau, còn tôi ngồi đó cũng chỉ như người vô hình. Chẳng liên quan gì đến bữa cơm gia đình hạnh phúc đó cả.

    Nhìn cảnh đó, tôi nuốt cơm không nổi tôi bỏ lên phòng thì mẹ chồng gọi giật lại: “Không ăn được cơm cũng phải ngồi đó mà còn dọn mâm, rồi lo nước nôi cho mọi người”. Cô ta nhìn tôi với ánh mắt đắc thắng, khinh bỉ.

    Cô ấy còn nói mỉa tôi ở nhà ăn bám chồng thì chịu đựng đi, đừng có ra vẻ cao sang làm gì. Sau đó, cô ấy còn lấy quà ra tặng cho bố mẹ chồng, ai cũng xuýt xoa, cũng khen quà đẹp và đắt tiền. Chính vì vậy mà bố mẹ chồng quý cô ấy lắm, họ cứ nói giá như không có tôi, giá như thằng M không dại dột…. Những lời nói đó chỉ khiến tôi thêm đau lòng.

    Hàng đêm, chồng tôi đi chơi với nhân tình mãi đến tận khuya mới về. Còn tôi chỉ như một con rối trong nhà. Sắp đến ngày sinh rồi, gia đình chồng cũng chẳng có ai đoái hoài đến. Tôi muốn ly hôn, ly hôn với chồng càng nhanh càng tốt. Tôi muốn thoát khỏi cái gia đình đó, tôi không thể sống tủi nhục ở đó thêm nữa.

    Giá như ngày trước tôi chấp nhận làm mẹ đơn thân

    Tôi chấp nhận làm mẹ đơn thân có khi còn hạnh phúc hơn bây giờ (Ảnh minh họa)

    Giá như trước đây tôi chấp nhận chia tay, tôi không níu kéo. Tôi chấp nhận làm mẹ đơn thân có khi còn hạnh phúc hơn bây giờ. Giá như ngày đó tôi can đảm chấp nhận thực tại thì có lẽ tôi sẽ không đau khổ nhiều đến vậy. Tôi chấp nhận rời khỏi căn nhà này để họ được toại nguyện. Ông trời có mắt, rồi họ sẽ phải hối hận vì đã chối bỏ tôi, chối bỏ đứa cháu nội của họ. Luật nhân quả sẽ khiến họ phải trả giá cho những lỗi lầm ngày hôm nay.

    Medonthan theo Phununews

  • Sự nhẹ dạ đến đáng thương của bà mẹ đơn thân 24 tuổi

    Sự nhẹ dạ đến đáng thương của bà mẹ đơn thân 24 tuổi

    Medonthan – Tôi là người mẹ đơn thân 24 tuổi nhẹ dạ đến đáng thương. Không ngờ đằng sau những giọt nước mắt ăn năn kia lại là cả một vở kịch cao tay mà anh công phu dàn dựng để rắp tâm lừa gạt tôi lần lữa.

    Tôi quen anh từ năm thứ 2 đại học, trong một lần đi sinh nhật người bạn gái thân. Anh là anh họ xa của bạn gái ấy. Chúng tôi cảm mến nhau qua ánh mắt rồi bắt đầu xin số hẹn hò, nói chuyện và trở thành người yêu lúc nào không hay.

    Anh đã đi làm nên cách anh quan tâm tôi khác hẳn với những tình yêu sinh viên của mấy cô bạn cùng trang lứa. Anh mua tặng tôi những món quà đắt tiền, đưa tôi đi xem những bộ phim mà tôi yêu thích. Yêu anh, tôi như một cô công chúa nhỏ luôn được cưng chiều hết mực. Anh mang lại cho tôi cảm giác vững chắc và an toàn nên khi anh nói đợi tôi ra trường, anh sẽ mang trầu cau tới nhà hỏi cưới, tôi đã tin nó là thật và không ngần ngại trao đời con gái của mình cho anh. Tôi thật không ngờ, sự bồng bột của tuổi trẻ đó đã khiến tôi phải trả một cái giá quá đắt.

    Sự nhẹ dạ đến đáng thương của bà mẹ đơn thân 24 tuổi

    Nhưng không ngờ khi tôi vừa thông báo tin vui này cho anh thì anh đột ngột hét lên trách cứ tôi không cẩn thận để lỡ mang bầu (Ảnh minh họa)

    Vậy mà khi tôi ra trường anh vẫn không hề đả động gì tới việc cưới xin như lời anh đã hứa. Tôi ngỏ ý muốn anh đưa tôi về ra mắt thì anh ngập ngừng, viện lý do chưa phải lúc, khuyên tôi cố gắng chờ đợi sự nghiệp của anh vững vàng hơn. Tôi bắt đầu thấy chán nản và hụt hẫng vì sự hờ hững của anh.

    Rồi một ngày tôi phát hiện ra cơ thể mình khác lạ. Khi chiếc que thử thai hiện lên hai vạch, tôi đã vui mừng tới phát khóc. Tôi nghĩ, đứa con này sẽ là sợi dây liên kết tình cảm giữa tôi và anh thêm bền chặt. Nhưng không ngờ khi tôi vừa thông báo tin vui này cho anh thì anh đột ngột hét lên trách cứ tôi không cẩn thận để lỡ mang bầu. Anh còn ngọt nhạt dỗ dành khuyên tôi nên bỏ đi đứa con này vì sự ra đời của nó chưa đúng lúc. Tôi đã khóc rất nhiều và không đồng ý. Cho đến khi tôi nhận được tin anh sắp lấy vợ, tôi mới biết ý định anh lấy tôi là giả và tôi đã bị anh lừa dối trong đau đớn. Anh biến mất khỏi cuộc đời tôi nhanh chóng và lặng lẽ như chưa từng có tình cảm với tôi. Hỏi ra tôi mới biết, vợ tương lai của anh rất giàu có. Tôi cay đắng nhận ra tình yêu chung thủy cũng không thể thắng nổi ma lực của đồng tiền. Mối tình đầu của tôi chính thức kết thúc trong nỗi hận thù và đau đớn.

    Sự nhẹ dạ đến đáng thương của bà mẹ đơn thân 24 tuổi

    Tôi trở thành mẹ đơn thân khi tròn 24 tuổi (Ảnh minh họa)

    Nhưng ông trời không hề bạc đãi với tôi. Tôi vẫn được gia đình, họ hàng và bạn bè đón nhận chứ không bị chối bỏ như nhiều cô gái trẻ lầm lỡ khác. Tôi trở thành mẹ đơn thân khi tròn 24 tuổi. Cứ ngỡ cuộc sống của mẹ con tôi cứ thế trôi đi trong yên bình thì không ngờ 2 năm sau, anh gọi điện nói muốn gặp mặt tôi và con trai nhỏ. Từ khi chia tay, tôi đã thay đổi chỗ ở, đổi số điện thoại, không liên lạc với những người thuộc xóm trọ ngày trước. Vậy mà anh vẫn có cách tìm ra tôi khiến tôi không khỏi ngạc nhiên.

    Gặp lại người lòng từng yêu, từng thương tha thiết một thời, tôi có chút bối rối khó tả. Khi anh phụ bạc tôi và con để chạy theo người tình giàu có, tôi đã thề sẽ không bao giờ tha thứ cho hành động này của anh. Vậy mà bây giờ, khi thấy anh khổ sở nói với tôi rằng anh hối hận vì đã bỏ đi, rồi nhìn những giọt nước mắt ăn năn của anh, lòng tôi lại có chút xao động. Nhưng không ngờ đằng sau những giọt nước mắt ăn năn kia lại là cả một vở kịch cao tay mà anh công phu dàn dựng để rắp tâm lừa gạt tôi lần lữa.

    Anh xin tôi cho anh gặp con một lần. Tôi miễn cưỡng đồng ý vì dù sao anh là cha đứa trẻ.

    Sự nhẹ dạ đến đáng thương của bà mẹ đơn thân 24 tuổi

    Tại sao anh lại bạc ác với tôi như vậy (Ảnh minh họa)

    Hôm sau tôi dẫn theo con trai tới chỗ hẹn để cha con gặp mặt nhau. Tôi cũng không hiểu tại sao anh lại chọn một quán nước vắng vẻ và khó tìm như vậy nhưng khi anh nói để vợ anh không phát hiện vì cô ấy rất ghen tuông nên tôi đã tin tưởng anh. Nào ngờ vừa nhìn thấy con, anh đã ôm chầm lấy nó mặc cho thằng bé gào thét. Bỗng từ đâu có hai người phụ nữ lạ mặt xông tới ẵm con tôi đi còn anh thì giữ chặt tôi không cho tôi giữ con lại. Cho tới khi họ đưa con tôi lên xe đi khuất thì anh mới lộ rõ bộ mặt thật. Thì ra anh lấy vợ giàu có nhưng cô ta không thể sinh con. Biết chuyện quá khứ của anh, cô ta chấp nhận nuôi con anh và chỉ con anh mà thôi. Nếu cô ta biết anh còn vương vấn gì tôi thì anh sẽ mất tất cả sự nghiệp, danh vọng. Tôi đau đớn khi nhận ra anh tiếp tục lừa gạt tôi lần nữa. Tại sao anh lại bạc ác với tôi như vậy. Rồi anh bỏ mặc tôi trong nước mắt và sự hối hận tột cùng vì nhẹ dạ tin anh.

    Những ngày sau đó, tôi như điên loạn đi truy tìm địa chỉ của anh. Tôi phải đòi con tôi lại bằng được. Tôi không thể con tôi rơi vào tay một người cha thủ đoạn và độc ác như vậy được.

    Medonthan theo Một thế giới

  • Sức quyến rũ không thể cưỡng lại của những single mom

    Sức quyến rũ không thể cưỡng lại của những single mom

    Medonthan – Rất nhiều chàng trai còn là trai tân đàng hoàng, con nhà gia thế hẳn hoi cứ một mực xin làm trụ cột cho mẹ một con vì sức quyến rũ không thể cưỡng lại của những single mom.

    Khi nghĩ đến cuộc sống làm một người mẹ đơn thân, người phụ nữ nào dù đang trong bể khổ của hôn nhân bất hạnh, tổn thương đến mấy hẳn cũng không khỏi lo lắng.

    Vừa làm mẹ vừa làm cha, liệu có tròn trách nhiệm? Khi ốm đau ai sẽ là người chăm con? Sẽ làm sao nếu một ngày con tủi thân khóc ròng vì bị bạn trêu không có bố?… Hàng loạt những câu hỏi như vậy luôn được đặt ra khiến nhiều phụ nữ không dám bước chân khỏi cuộc sống gia đình dù cuộc sống ấy khiến họ ngập tràn trong nước mắt và tủi nhục.

    Sức quyến rũ không thể cưỡng lại của những single mom

    Ngày nay, những cô gái dám đẻ một mình là những người giỏi kiếm tiền, bản lĩnh và rất tự lập (Ảnh minh họa)

    Ấy thế nhưng khi cực chẳng đã, phải bước ra làm một single mom, nhiều phụ nữ đã thở phào khi cuộc sống làm mẹ một mình không phức tạp như họ nghĩ. Thậm chí, nhiều người còn tiếc vì không làm mẹ đơn thân sớm hơn.

    Chị Lan, 42 tuổi, Ba Đình, Hà Nội là một ví dụ. Một năm sau khi chia tay người chồng vũ phu và sống cuộc đời làm mẹ đơn thân, chị như trẻ ra mấy tuổi. Ăn mặc đẹp đẽ, công việc thăng tiến và đặc biệt khuôn mặt luôn tươi rói, căng tràn sức sống, khác hẳn với hình dung của bạn bè ngày chị nói quyết định nuôi con một mình.

    Giờ ai gặp chị, chia sẻ về cuộc sống của hai mẹ con, chị cũng bảo: Biết như này, mình làm mẹ đơn thân từ sớm hơn.

    Chị Lan không phải là trường hợp ngoại lệ. Ngày càng có nhiều hình tượng các bà mẹ đơn thân hấp dẫn đến độ đám chị em vốn từng rất nhu mì sẵn sàng giải phóng mình khỏi cuộc hôn nhân ngục tù, đám trai tân cũng chết mê chết mệt các single mom, và nhiều cô gái quá lứa lỡ thì cũng chủ động làm mẹ mà không cần đến một đám cưới hay một người đàn ông trong nhà.

    Sức quyến rũ không thể cưỡng lại của những single mom

    Với những phụ nữ chưa từng lấy chồng mà có con lại càng khiến nhiều người phải trầm trồ khen ngợi vì nhan sắc (Ảnh minh hoạ)

    Làm mẹ đơn thân, hiển nhiên nhiều vất vả. Tuy nhiên, so với một cuộc hôn nhân bất hạnh với một cuộc sống tự do làm chủ cuộc đời, người phụ nữ làm mẹ đơn thân hẳn có nhiều điều tuyệt vời.

    Trước hết, đó là nhan sắc. Sau khi ly hôn, thoát khỏi sự dày vò của người chồng không như ý, hầu hết mọi phụ nữ đều đẹp hơn rất nhiều. Da trắng hơn, dáng thon hơn, mặc đẹp hơn, son phấn nhiệt tình hơn, và đặc biệt khuôn mặt luôn rạng ngời vì họ hạnh phúc và tự chủ với lựa chọn của cuộc đời mình.

    Với những phụ nữ chưa từng lấy chồng mà có con lại càng khiến nhiều người phải trầm trồ khen ngợi vì nhan sắc. Ngày nay, những cô gái dám đẻ một mình là những người giỏi kiếm tiền, bản lĩnh và rất tự lập.

    Vì thế nên rất nhiều chàng trai còn là trai tân đàng hoàng, con nhà gia thế hẳn hoi cứ một mực xin làm trụ cột cho mẹ con một single mom.

    Sức quyến rũ không thể cưỡng lại của những single mom

    Chẳng ai làm cho ta hạnh phúc bằng chính bản thân mình (Ảnh minh hoạ)

    Song có lẽ điều tuyệt vời nhất của một bà mẹ đơn thân đó là sự tự do. Được tự do yêu đương, tự do hẹn hò, tự do đàn đúm, không phải e dè khi chuyện trò với đồng nghiệp nam, thoải mái mặc bất cứ một chiếc áo hở cổ nào họ thích và đi chơi bất cứ lúc nào họ muốn. Và chẳng phải đau đầu kiểm tra xem chồng có ngoại tình hay không.

    Vì thế nên khi chia sẻ với những chị em phụ nữ đang bế tắc trong cuộc hôn nhân bất hạnh, rất nhiều single mom đã lấy những trải nghiệm của bản thân để khuyên nhủ với đại ý rằng: Chẳng ai làm cho ta hạnh phúc bằng chính bản thân mình.

    Medonthan theo Người đưa tin