Có một gã đàn ông nói với tôi rằng : ” Giờ đi đâu anh cũng gặp nhan nhản kiểu singlemom, với cả không cần chồng, cần cha cho con. Làm mẹ đơn thân đang là mốt hay sao vậy em?”. Tôi cười nhẹ. Tôi hay cười mỗi khi ai đó hỏi về cuộc sống của tôi.
- Làm mẹ đơn thân chẳng có gì là tủi nhục
- Phụ nữ làm mẹ đơn thân thì có làm sao
- Với mẹ đơn thân, con là điều quý giá nhất
Thực ra tôi chẳng chạy theo mốt nào cả, chỉ thấy đó không phải người đàn ông đáng để chung sống cả đời thì giữ làm gì. Và tôi chắc các mẹ đơn thân cũng nghĩ thế, chứ ai chả cần chồng, cần cha cho con mình. Nhưng cuộc sống thời nay văn minh, suy nghĩ của con người cũng vì thế mà thoáng hơn xưa, nên phụ nữ can đảm bỏ đi những thứ làm họ đau và có thể sống mạnh mẽ kể cả khi không có đàn ông.
Bản chất của đa số đàn ông là ít kỷ và vô tâm (chỉ đa số chứ không phải là tất cả, và còn tùy thuộc vào mức độ từng người.) Mà đã thuộc về bản chất thì khó thay đổi lắm. Người ta thường bảo, phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng là vậy, thông minh, xinh đẹp không bằng may mắn. Các bạn” sống trong chăn mới biết chăn có rận” đúng không ? Vì yêu và hôn nhân là hai khái niệm khác xa nhau hoàn toàn. Bạn có thể là một người cực kỳ lý trí và tin chắc đó là người đàn ông có thể mang lại hạnh phúc cả đời, rồi quyết định đặt bút ký lên tờ hôn thú.

Nhưng cuộc sống không phải luôn màu hồng mà ở đó những biến cố không mong đợi bất cứ lúc nào cũng có thể ập đến. Bạn sống trong hôn nhân như ngục tù, tự ràng buộc mình vào những điều đau khổ và không dám bứt phá lên, không dám chọn cho mình một cuộc sống khác. Khi cả hai đã có một sợi dây kết nối là đứa con, bạn nghĩ cho con, bạn sợ người đời ác miệng gọi nó là con hoang, là đứa trẻ không cha, và như thế là bất hạnh.
Thế bạn đã bao giờ thử hỏi đứa trẻ rằng nếu người cha của con không thực sự tốt, không yêu thương mẹ con mình, con có cần cha không? Bạn đã bao giờ lắng nghe tiếng lòng của con trẻ chưa Tôi chỉ sợ khi đứa bé lớn lên, thay vì bạn sợ nó bất hạnh nếu li hôn sẽ không có cha thì nó phải sống trong một môi trường ngột ngạt bởi chứng kiến cảnh đổ vỡ của cha mẹ
Còn thiên hạ ngoài kia, thực sự mà nói để học cách im lặng, bình thản đi qua sóng gió, dẫm đạp lên những lời ” quan tâm” thừa thãi mà thiên hạ dành cho cuộc thì sống của bạn cần cả một quá trình dài. Có những lúc tôi cảm tưởng như bị thiên hạ dìm chết mình rồi, sao họ rãnh rỗi thế, họ không cần thời gian để sống cho cuộc đời họ sao? Nhưng năm tháng qua đi, tôi nhận ra rằng, dẫu thiên hạ có độc ác bao nhiêu đi chăng nữa cũng chẳng liên quan gì đến mình.
Medonthan!