Mẹ tát con chỉ 1 cái, rồi tự tay tát chính mình 10 cái đau điếng. Mẹ khóc òa theo con. Những giọt nước mắt của buồn phiền và hối hận.
-> Mọi thứ đều có cách tháo gỡ, quan trọng là bạn biết mở lòng và nhận ra
Mẹ không phải là một bà mẹ tuyệt vời, không thể lúc nào cũng dịu dàng, nhẫn nại hay kiên trì với con. Mẹ là một bà mẹ cáu kỉnh và chịu nhiều áp lực, bất kể lúc nào cũng có thể phát hỏa.
Mẹ biết mình làm mẹ còn rất nhiều sai sót, làm mẹ còn vụng về, ngô nghê, đôi lúc còn không biết phải làm sao để nịnh con. Chúng ta yêu nhau nhiều, ngày ngày ôm hôn, bế ẵm. Con thi thoảng lại mẹ ơi con ngoan lắm, mẹ ơi con yêu mẹ, rồi ra ôm lấy cổ và thơm mẹ.
Những lúc như thế, mẹ mềm hết cả trái tim, cứ muốn ôm mãi cái con bé nhắng nhít, thơm thít nó. Nhưng có những lúc mẹ không thể kiềm chế được mình, nhất là khi mọi việc không suôn sẻ và con thì cứ thút thít, mè nheo, rồi ho, rồi trớ mọi thứ.
Có một hôm, mẹ đã không thể không điên tiết lên, mẹ ném hết đồ chơi mà con vứt bữa bãi khắp nhà vào sọt rác khi con không chịu thu dọn, mẹ đổ hết bát cháo con ăn và để con nhịn bữa tối khi không chịu ăn ngoan, và mẹ tát con đau điếng khi con đứng giữa nhà vừa khóc vừa trớ hết mọi thứ vừa ăn.
Mẹ cũng biết có nhiều lúc con không muốn ăn, con bướng bỉnh không nghe lời và có những lúc con cũng mệt mỏi, nhưng mẹ cũng chỉ là một bà mẹ tầm thường, có những lúc trong lòng không thoải mái và dễ cáu với chính mình.
Mẹ tát em chỉ 1 phát, rồi tự tay tát chính mình 10 phát đau điếng. Mẹ khóc òa theo con. Những giọt nước mắt của buồn phiền và hối hận. Em với tay xoa cái má rát đỏ của mẹ, lau nước mắt cho mẹ. Mẹ hôn cái má đỏ lựng của em. Cứ thế trong bóng đêm đặc quánh, cho đến khi em ngủ thiếp đi trong vòng tay mẹ, nước mắt vẫn ngân ngấn nơi khóe mắt.
“Mẹ ơi! Mẹ làm sao thế?” Mẹ vẫn nghe thấy tiếng em hỏi khi mẹ khóc. “Mẹ ơi! Mẹ đừng khóc, Bắp mới yêu!”. Đêm tĩnh lặng, chỉ có tiếng em thở khe khẽ và tiếng giọt nước mắt của mẹ lăn dài trên đôi má nóng ran.
Những lần sau, mỗi lần con khóc, mẹ bỏ ra ngoài. Để mặc con một mình, cho chúng ta mỗi người một nơi trong vài phút. Rồi con hết khóc, rồi mẹ hết cơn giận. Con lại thiếp ngủ và mẹ lại lặng lẽ dọn bãi chiến trường.
Chúng ta tự xoay lấy cuộc đời mình, sao cho nó vừa vặn và dễ chịu nhất có thể. Vì nhau!
Nguồn: Fb Linh Lam Tong