Phàm là đàn bà thì có lẽ ai cũng mong có một mái ấm gia đình. MÁI ẤM GIA ĐÌNH- là nơi có một người đàn ông là trụ cột, đó là người có thể chở che những lúc khó khăn hoạn nạn, chăm sóc vỗ về những lúc ốm đau, ôm ấp những đêm dài lạnh lẽo.
Là nơi có những đứa con ngoan ngoãn, khỏe mạnh. Là nơi mà người đàn bà làm ấm lên bởi những bữa cơm giản dị, tiếng nói cười ríu rít… Dưng cơ mờ chả phải cô đàn bà nào cũng được hưởng những điều rất chi là hiển nhiên đó. Có nhiều cô đã phải đi qua giông bão – là tôi đang nói về những người phụ nữ đã thất bại trong một lần hôn nhân.
Họ còn lại những gì sau giông bão? Một tâm hồn rách nát do những va đập, một trái tim chai sạn vì tổn thương, một cái nhìn đời khá tiêu cực và thái độ với đàn ông thật chả ra sao… Như một cái cây bị bão dập vùi. Có cây sẽ lại xanh tốt trở lại, thậm chí còn xanh tốt hơn. Nhưng cũng có cây sẽ khô cằn và héo hắt bởi không đủ sức chịu đựng. Đàn bà đi qua giông bão cũng vậy. Có người đàn bà đã không đứng vững vì đau khổ và sợ hãi.
Họ đành phải dựa vào nhiều sự trợ giúp trong xã hội và của gia đình. Rất có thể, họ nắm bừa lấy một bàn tay và rồi lại thất bại. Do mặc cảm, do không đủ tự tin, họ đành sống chung với sự giày vò của người đàn ông mới và chìm đắm trong bi kịch. Có người đàn bà trút giận cuộc đời mình vào những cuộc tình chớp nhoáng để trả thù đời.
Họ sử dụng đàn ông để thỏa mãn những ham muốn về vật chất, về tinh thần và bản năng. Đàn ông thấy vậy lao vào họ để mua vui và cũng là để thỏa mãn thú tính. Sau những cuộc vui, họ rã rời thân xác, hận thù tăng thêm và trả thù nhiều hơn. Vòng luẩn quẩn ấy khiến họ tàn tạ. Có người đàn bà đủ an nhiên mà nhìn đời và bình thản vượt qua những định kiến xã hội, vượt qua những khó khăn, vượt qua những đàm tiếu để sống tự lập.
Họ tự chủ về kinh tế, có công việc với thu nhập ổn định và bền vững. Họ mỉm cười trước những lời thả tình bướm ong. Họ đùa cợt với những trò chim chuột. Nhưng mà những người đàn bà này rất khó để cầm cương họ. Với họ thì tiền bạc là vật ngoài thân, tình yêu là bèo nước. Đàn ông trở thành thừa với họ. Để nắm được tay họ, phải có một tình yêu thật chân thành. Họ luôn nghi ngờ tình cảm của người khác giới và cực kì thận trọng bày tỏ tình cảm của bản thân. Vậy nên muốn cùng họ bước đi một đoạn đường không dễ.
Dù sao đàn bà muôn đời vẫn là đàn bà, mong manh và yếu ớt. Đàn bà đi qua giông bão còn đáng thương nữa. Họ bị trời đày bởi những đa đoan. Nếu biết họ thì xin hãy thương chứ đừng ghét. Hãy cho họ hai chữ bình yên để sống. Nếu có thể thì hãy nắm tay họ thật chặt để đi tiếp đoạn đường đời với tình yêu chân thành. Họ sẽ sống xứng đáng với tình yêu mà bạn dành cho họ. Thật đấy.
Medonthan