Các chị à, khi em ngồi đây viết những tâm sự này là khi em vừa trải qua điều có thể nói là đau nhất cuộc đời em. Em rất bế tắc, em thật sự mất phương hướng và em chia sẻ câu chuyện của em chỉ mong các chị hãy cho em lời khuyên để em có thể có được quyết định đúng đắn. Bởi vì đời em chắc không còn cơ hội thứ 3 để mà sai lầm nưa…
>>>Hãy sống vì bố mẹ, con cái và bản thân chứ đừng buồn vì giọt nước lã bên ngoài
Em năm nay 25 tuổi, lấy chồng năm 18 tuổi. Sinh ra trong một gia đình nghèo khó thuần nông. Cuộc sống vất vả bươn trải từ nhỏ cộng thêm một gia đình không hạnh phúc, ba em nghiện rượu và qua đời năm em 17 tuổi. Mất đi ba, người mặc dù tối ngày say xỉn và đánh đập vợ con nhưng nỗi đau mất người thân chẳng gì sánh được. Con không cha như chim gãy cánh, như nhà không nóc, và cuộc đời em bắt đầu sang một trang khác…
Em quen anh từ trược khi ba mất, em không biết là vì tình yêu mù quáng, hay sự non dại, hay là ngu dốt, em có bầu được 5 tháng thì chúng em làm đám cưới. Anh ở Hà Nội còn em dưới Hải Phòng, khi cưới anh đang là sinh viên năm thứ 3, không có công việc, gia đình cũng không khá giả. Nhưng điều đó không quan trọng đúng không các chị, với 1 đứa nghèo khổ từ bé như em, đồng tiền rất quý nhưng nó không thể đem ngang hàng so sánh với tình yêu được.
Gần ngày cưới em phát hiện anh hay nhắn tin qua lại với 1 chị khác, rồi ngày cưới anh ấy bỏ đi. Để em mặc áo cô dâu ê chề không ai đưa đón, con thì đã biết máy, sau này em mới biết khoảng thời gian đó, con đã có thể nghe thấy mẹ nói, mẹ khóc, biết được cảm xúc của mẹ ra sao. Vì thế con em có đôi mắt rất buồn…
Chỉ có mẹ chồng em ra đón, đám đưa dâu như đám tang, mẹ em khóc nghẹn vì thương con vừa mất đi cha, những tưởng có 1 người đàn ông làm chỗ dựa nhưng lại bị rũ bỏ với 1 đứa bé còn trong bụng.
Chuyện rất dài em sẽ cố gắng viết thật tóm tắt. Sau khi bỏ đi trong ngày cưới 3 ngày, chồng em trở về và bắt đầu dở chứng, anh uống rượu gây sự đánh đập em. Ngày em sinh đau đớn hơn 24 tiếng vì khó sinh, cuối cùng phải sinh mổ. anh cũng không có mặt vì bận đi uống rượu. Mẹ chồng cũng chỉ tạt qua vì MẸ SỢ MÁU BÀ ĐẺ VIA NÓ KINH LẮM, VỀ NÓ VẬT CHẾT, CON Ở ĐÂY CỐ GẮNG NHÉ.
Chỉ có 2 mẹ con em nuốt nước mắt vào trong chăm nhau, chăm bé. Thương mẹ vô cùng vì lớn chưa báo hiếu đc cho mẹ, còn làm mẹ khổ tâm.
Cuộc sống sau đó quá nhiều điều xảy ra, anh vân qua lại với người yêu kia, về nhà thì say xỉn. Chúng em chia tay nhau khi con em được 1 tuổi, cũng chỉ là anh ta không về Hải Phòng nữa( em ở nhà ngoại) cũng không liên lạc nữa, sau đó có xuống thì em không muốn gặp.
5 năm trôi qua, em cũng gạt đi con người bội bạc ấy, em cũng chẳng bao giờ nghi rằng mình sẽ lấy chồng lần nữa dù còn rất trẻ. Em thương con, em không muốn mình vì ai mà phải san sẻ vơi bớt tình yêu dành cho con, nó đã quá thiêt thòi rồi. Xã hội này có những con người luôn muốn chà đạp lên nỗi đau của người khác, dù đó chỉ là 1 đứa trẻ. Họ nói con em không có bố, tại sao có thể đối xử với 1 đứa bé như thế? Em thật sự chỉ muốn giấu con đi thật xa, ở 1 nơi không ai biết đến, không ai có thể làm tổn thương con các chị à. Mà cuộc sống đâu có dễ dàng như thế, còn phải mưu sinh nữa đúng không?
Cũng có nhiều người đến làm quen với em, qua bạn bè, mai mối họ hàng. Tất cả đều là trai tân các chị à, em không dám mong có ai thương em thật lòng chứ đừng nói là con trai em, nhất là những người chưa trải qua cuộc sống hôn nhân. Họ không thể cảm thông cũng như không đủ bản lĩnh mà che chở cho mẹ con em được, Em đều từ chối!
Khi con em học hết mẫu giáo, có một người lớn tuổi, là chồng em bây giờ đến tìm hiểu, họ lấy cớ muốn em đến nhà làm nail cho mẹ họ hàng tuần. Dần dà lại quan tâm con em, người ta lại chưa có con các chị ạ. Thằng bé rất quấn anh ấy, có lẽ vì nó thiếu ba nên có người quan tâm nó vui lắm. Sắm sửa quần áo cho con em, cho con đi chơi khắp nơi và nói với mọi người đó là con trai của anh.
Mẹ em mừng lắm, mẹ khuyên em hãy đi bước nữa, vì con, vì nếu em không cho con một người cha nó sẽ cũng lại như con chim gãy cánh là em đây. Cuộc đời nó sau này sẽ rất khổ, tìm đâu được người thương con mình như thế, người ta không có con thì sẽ rất quý trẻ con, hơn nữa mọi người đều nói với em anh ấy là người tốt, sống có hiếu với cha mẹ và có tâm với bạn bè.
Em nghĩ rằng, một người đàn ông như thế, đã qua cảm giác bị vợ phản bội có lẽ họ sẽ rất trân trọng hạnh phúc gia đình. Em đã đồng ý yêu, con em có bố, em có một người để nương tựa về cả tinh thần lẫn kinh tế. Mẹ em cũng đỡ vất vả, vơi đi gánh nặng là em.
Em an phận sống bên môt người chồng 50 tuổi, vì tuổi chưa được nên phải đợi 2 năm sau mới có thể làm đám cưới nho nhỏ để gia đình 2 bên được chứng kiến. Hàng ngày em ở nhà chỉ lo cơm nước, chăm con, anh ấy rất yếu hay bệnh tật. Thật sự nếu như nói về mức độ chiều và thương chồng, em có thể nói em chẳng kém ai. Vì anh đã lớn tuổi, lại không có con mà sống với mẹ già ngoài 90. Em thương anh lắm, em cũng nghĩ chắc rằng anh rất thương em, anh lo cho mẹ con em từ cốc sữa buổi tối, đến việc tắm cho con, đến cả đồ ăn thừa của con em vữa hết ra rồi anh cũng dám ăn.
Anh đã đến và thay đổi cuộc sống gia đình em hoàn toàn, con em nó tự tin lên rất nhiều vì mình có bố. Đi đâu nó cũng khoe bố cháu làm giám đốc, bố cháu có ô tô, bố cháu rất yêu cháu….ai cũng nói số em đã hết khổ, em đã tìm được người tốt nhất trên đời là anh ấy!
Giờ đây khi nhìn con em đau như ngàn mũi dao đâm vào tim các chị à…
Được 1 năm anh nói em đi mua tinh trùng để sinh thêm 1 con nữa, vì anh không thể có con. Em suy nghĩ rất nhiều, nhưng em thương anh em đồng ý làm theo nguyện vọng của anh. Sau nhiều cố gắng em cũng có thai 1 bé trai, và 1 lần nữa, những đau khổ lại trở lại với mẹ con em.
Anh thường xuyên đi công tác dài ngày, có những lần em gọi điện thoại cho anh anh trả lời rất lạnh nhạt khi có kế toán ở bên. Khi em mang thai được 7 tháng cũng là lúc em biết trong những chuyến công tác ấy, anh luôn đi cùng kế toán, lái xe của anh biết quan hệ giữa họ, mọi người đều biết chỉ có em là không biết gì. vì đã đã bắt em ở nhà lo nội trợ, hơn nữa lại bầu bí nên k có cơ hội đi đâu.
Sau sinh được vài ngày em vô tình đọc được tin nhắn của cô bồ đó, em sốc lắm các chị à, họ đã sống với nhau được 2 năm rồi nghĩa là bằng với thời gian quen em. Buổi trưa 2 người ở với nhau ngay tại căn phòng của vợ chồng em ở nhà nội, vì em ở nhà ngoại do bà nội không thích có con riêng của em ở đó. 2 năm trời em như con ngu không hề biết gì, anh ta cũng hứa hẹn sẽ bỏ em để cưới cô kế toán đó. Đến khi em sinh mới bắt đầu đuổi việc cô ta… lúc đó mọi chuyện mới vỡ lở. Em đau lắm, nhưng con em đã làm người rồi, ngày hôm nay con đc 2 tháng tuổi em lại chết thêm một lần nữa.
>>>Nhật ký mẹ đơn thân- em nhận ra em chỉ là một người thay thế
Sau khi đuổi kế toán đó đi, anh ta thuê thêm 3 cô bé vừa mới ra trường và dùng thủ đoạn ký hợp đồng 2 năm để giữ bằng, nếu phá hợp đồng anh ta sẽ không trả lại bằng. Nếu tiếp tục làm phải phục vụ tình dục cho anh ta. Vì sao em biết chuyện? Chị gái của em được anh ta bảo về làm, nhằm mục đích để em yên tâm, nhưng không ngờ đến cả chị gái của em, anh ta cũng dám giở trò và mang tiền ra mua chuộc. Chị em thương em lắm, chị từ chối nhưng vì thương em nên không nói ra sợ em mới sinh lại suy nghĩ. Đến cách đây 1 tuần, chị em mới nói cho em biết…
Các chị à, em phải làm như thế nào đây? Đến lúc này em mất hết niềm tin vào điều gọi là chân thành và thật lòng rồi, chân thành người ta cũng có thể đóng kịch được. Bộ mặt thật của con người quá khó để nhận ra hay sao, em hận mình ngu 1 thì ghê sợ sự giả dối của anh ta trăm ngàn lần.
Hiện tại anh ta chưa biết chị em đã nói với em, vì khi không đạt được mục đích, anh ta đã xin chị em đừng nói cho ai.
Em nên nuốt nỗi nhục này vào vì con, vì đứa bé vừa ra đời và vì cả con trai em nó đã quá quen có 1 người bố mà sống tiếp lơ đi mọi chuyện.
Hay lại 1 lần nữa làm bà mẹ độc thân, có 2 đứa con 2 bố khác nhau… Như thế thì con em khổ quá?
Nó sau này biết được bố nó là 1 kẻ bệnh hoạn đốt mạt như vậy, chúng nó sẽ sống ra sao đây các chị ơi.
Cho em vài lời khuyên… Em thật sự bế tắc!
Cfs gởi về hội medonthan