Giờ đây trong một xã hội đang dần hiện đại việc một người phụ nữ không kết hôn nhưng có một đứa con đã không còn lạ lẫm, mọi chuyện đã dễ thở hơn rất nhiều so với 1 thập niên về trước.
Tuy nhiên vẫn không thể tránh nổi những dèm pha soi xét người đời, điều đáng buồn hơn đó lại xuất phát từ chính những người cùng giới, những người phụ nữ từng làm chị, làm em, làm mẹ, làm vợ, làm bà…
Bạn tự nhận thấy bạn có chồng, may mắn hơn bạn sẽ còn có cả bố mẹ và bố mẹ chồng hậu thuẫn trong việc nuôi nấng những đứa trẻ mà có lúc bạn còn thấy mình muốn gục ngã, thậm chí nhiều bạn bị trầm cảm… thì những người đơn thân như chúng tôi phải chống chọi như thế nào??? Đương nhiên chúng tôi không có chồng đồng nghĩa không có ông bà nội, may mắn thì sẽ có bố mẹ mình giúp đỡ còn không may thì chúng tôi vẫn sống đấy thôi sống một cuộc sống “ Tự do, tự lo và tự lập” .
Chúng tôi hàng ngày vừa phải lo việc nhà vừa phải lo chăm con và vừa phải lo kiếm tiền để làm sao không đói, xa xôi hơn chúng tôi còn phải lo về một mái nhà một tương lai cho con chúng tôi bằng bạn bằng bè có nền tảng và có cuộc sống hạnh phúc. Chúng tôi nào có thời gian để tư tưởng đến đàn ông độc thân huống hồ là đàn ông đã có vợ. Vậy nhưng khi những mối quan hệ trong công việc buộc phải giao tiếp chúng tôi lại luôn bị gắn mác: Bu bám, dụ giỗ đàn ông có vợ moi tiên v.v…
Đồng nghiệp thân thiết hơn chút là bị nghi cặp bồ. Tiếng đồn 1 đồn 2 không may thì lại được có một màn đánh ghen hoành tráng giữa thanh thiên bạch nhật mà chẳng phải trong không gian của riêng 2 người… Chúng tôi hầu như không thể làm công việc 8 tiếng hết giờ rồi về đôi khi khó khăn còn phải làm nhiều việc ngoài giờ như làm xong đi giao hàng, nhận làm thêm việc này việc nọ, gia sư dạy kèm…

Chạy tới lui để kiếm thêm tiền bởi chúng tôi nào có các ông chồng đưa lương hàng tháng nên đi sớm về khuya đôi khi là chuyện thường tình. Chẳng kịp ăn chẳng kịp uống miếng nước, chỉ cần cảm thấy có thể làm thêm một chút dành thêm một chút tiền là thấy phấn chấn lắm rồi… Các bác hàng xóm thấy đi sớm về khuya lại xì xầm làm cái nghề gì mà tối mịt mới về thế kia…
Ờ thì sau nhiều nỗ lực bản thân chúng tôi may mắn mua được nhà, được xe cuộc sống đầy đủ thì sau lưng chúng tôi lại luôn có những ngờ vực… “Ôi giời ơi con đấy có nằm ngửa mới có nhà có cửa chứ sức nào mà một mình nuôi con mua nhà mua xe…” Vì thế các bạn ơi nếu các bạn có gặp một người mẹ đơn thân nếu chẳng thể giúp đỡ bao dung thì xin đừng soi xét…
Chúng tôi chỉ không may trong cuộc sống này để có thể có một gia đình trọn vẹn, chẳng ai muốn mình phải gồng gánh trên vai nhiều mệt nhọc. Một chút thời gian rảnh sau những công việc bận bịu chúng tôi thấy cô đơn trống trải chứ nhưng khỏa lấp nó đi là những nụ cười của con trẻ là những lời bập bẹ yêu thương là sự lớn lên trưởng thành. Trái tim kia thật sự chẳng còn chỗ trống và niềm tin cho những tình yêu mơ mộng nữa rồi…
Chúng ta hãy sống tốt cuộc đời mình thôi là đã đủ bận bịu lắm rồi, đừng phát xét khi bạn chưa từng ở vào vị trí của chúng tôi, đừng nghi ngờ chúng tôi vì chúng tôi luôn phải cố gắng 200% để có được cuộc đời mình mong muốn… Nếu có thể hãy đối xử với chúng tôi công bằng như những công dân khác đừng kỳ thị, đừng hoài nghi, đừng huyễn hoặc và xin đừng phán xét…
Medonthan