Chưa bao giờ thấy cuộc sống nó lại nhiều màu đen như này. Người ta bảo phụ nữ đến tuổi 30 là vừa độ chín đẹp, đẹp đâu chả thấy chỉ thấy sắp rụng rồi các mẹ ạ. Ngày trước chả thiết tha gì chuyện lấy chồng chỉ mong có đứa con gái bầu bạn, nhưng rồi bố mẹ ở quê chả vượt qua được cái định kiến chết tiệt thế là đưa chân.
- Hạnh phúc là thứ thật quá xa xỉ
- Nỗi niềm đẫm nước mắt của bà mẹ đơn thân xinh đẹp
- Trái tim em trước ngày anh đến cũng chẳng còn vẹn nguyên
Cắm cúi làm ăn đến mua cái áo hơn trăm cũng phải xin phép thằng chồng( mặc dù đấy là tiền của mình) làm gì ăn gì cũng nghĩ đến con đến chồng. Con gái được gần 1 tuổi là lúc biết thằng chồng qua lại với con bạn thân ?. Cảm giác thì chắc các mẹ hiểu rồi đấy, từ đoạn này mới không ngu nữa yêu con và yêu bản thân thôi. 3 bẩy hai mốt ngày lại thấy thằng chồng cặp với gái đôi ba lần nhắc nhở bố mẹ chồng nhưng với gia đình chồng đó là niềm tự hào vì ưu tú mới có nhiều gái theo. Dự định năm nay giải tán hai mẹ con ở với nhau cho hạnh phúc thì bất hạnh ập xuống, sau một lần đi khám thì phát hiện ra con gái bị ung thư máu vậy là bao nhiêu dự định tan tành mây khói.
Nửa cuộc đời của em coi như đã chết các mẹ ạ, suy sụp 1 thời gian rồi cũng phải tự nhủ mạnh mẽ để còn làm chỗ dựa cho con. Từ đây biết bao nhiêu cái hãm của thằng chồng và nhà chồng mới bộc lộ rõ nét và đầy đủ này, từ lúc biết cháu bị bệnh ông bà nội chưa bao giờ hỏi xem có cần giúp đỡ hay hỗ trợ gì không. Tuyệt nhiên không quan tâm, chị chồng( đang ly thân) thì khỏi phải nói cháu nằm viện vào thăm 2 lần lý do là sợ lây ( đoạn này thì em cạn lời các mẹ ạ). Thôi thì mình sinh con ra con có sao thì mình khổ chứ trông chờ gì nhà chồng, chỉ mong bố nó có trách nhiệm thương yêu bù đắp cho con đỡ tủi thân.

Tôi đã lầm khi nghĩ anh sẽ yêu thương con
Nhưng không các mẹ ạ, con ốm là việc của con. Thằng chồng em đi biệt tích suốt ngày con nằm viện nó cũng chẳng hỏi xem tiêm truyền thuốc gì có đau không, ăn được không, ngủ được không, nó còn bận lo chuyện của cơ quan và đồng nghiệp. Con của đồng nghiệp đi học ra sao vào lớp 1 thế nào rồi chó mèo nhà đồng nghiệp đực hay cái vì tâm nó tốt mà tốt với tất cả trừ con nó các mẹ ạ. Con bệnh như thế mà nó vẫn có đi chơi với gái được thì em thấy kể nó cũng tài thật. Em muốn nhấn nút cho nó biến khỏi đời em càng nhanh càng tốt nhưng mỗi lần con gái em đòi bố là lòng em lại nhũn ra . Em có cần nó tốt với em đâu chỉ cần nó thương con nó một tý, thỉnh thoảng chơi với con một tý cho con đỡ tủi thân mà nó cũng không làm được các mẹ ạ.
Giờ em phải nghỉ hẳn việc ở nhà chăm con vì phần lớn thời gian con em ở viện, tiền tiết kiệm cũng sắp hết mấy nay em sờ trét quá các mẹ ạ, giờ em chỉ cầu cho có phép mầu con em khỏi bệnh hai mẹ con sống với nhau thiếu thốn cũng được sao cũng được chỉ cần được ở cạnh nhau.
Cfsmedonthan