Con à! Mẹ sẽ kể con nghe…
Con đến bên đời mẹ thế nào biết không?
Một cục máu khiến thân mẹ mềm nhũn
Chỉ biết nằm im trên chiếc giường cho những cơn buồn nôn hành hạ
Mắt nhắm nghiền và xanh xao thịt da
Ngày qua ngày bụng mẹ cứ to ra
Con đang lớn cùng những ngày ốm nghén
Một mình mẹ chín tháng trời mỏi mệt
Mẹ vì con nén đau đớn, tủi hờn…
Là những đêm giấc ngủ chập chờn
Chẳng có ai ở bên mà ôm mẹ
Chắc con trách mẹ rằng con trong đây mà khóc nhiều đến thế
Rồi con buồn lại đạp mẹ nhiều hơn…
Đến một ngày mẹ đau đớn từng cơn
Như xương sống bị búa rìu đập bể
Xung quanh người ta được nâng niu, được dựa dẫm, được làm những điều mẹ khát thèm mà không thể
Lì lợm cắn môi, mẹ chịu đựng một mình
Người ta kêu khóc, còn mẹ thì nín thinh
Chỉ khẽ gọi bà ngoại con rằng: “Mẹ ơi! Con đau lắm!”
Một màu trắng tinh, mẹ lặng câm để dành sức cho những lần đẻ rặn
Hỡi ôi! Mẹ được thấy con rồi!
Mẹ đổi lấy vuông tròn bằng máu, nước mắt và bao giọt mồ hôi
Mẹ mỉm cười ngước nhìn con oà khóc
Mẹ hiểu rằng từ đây mẹ không còn đơn độc Thiên chức ơi! Con cảm ơn ngàn lời…
Mẹ ôm con vào thân xác rã rời
Và bao đêm ngày sau vẫn ôm con như vậy
Bản năng và tình yêu khiến mẹ chẳng biết gì là sợ hãi
Bú mớm, chăm nuôi, một thân mẹ lần đầu bỡ ngỡ ấy..
Chao ôi! Mẹ vĩ đại thật rồi!
Mẹ vượt nắng gió, bão giông để được thấy con cười
Vứt bỏ tự trọng, tự tôn, quỳ hai chân để sống
Rồi bươn chải kiếm từng đồng bằng chính đôi bàn tay khó nhọc
Thời gian trôi, sức lực, thanh xuân, mẹ đánh rơi…
Nhưng… Mẹ xin lỗi…
Mẹ không tốt, mẹ là kẻ tồi
Không cho con một mái nhà yên ấm
Tuổi thơ con là những lần nhìn mắt mẹ ướt đẫm
Là những khó khăn, những thiếu thốn chẳng bằng người
Mẹ yêu con hơn tất thảy mọi thứ trên đời
Mẹ đánh đổi cả riêng tư, ham muốn
Mẹ sẽ bên con đến khi con hạnh phúc bên một nửa của con ở một nơi, một chốn…
Vì con, mẹ gánh hết đau buồn…
cfsmedonthan(cusua280..)