Bao nhiêu năm sống với cái mác “mẹ đơn thân” nó không phải là điều gì tự hào của người phụ nữ, mà đó là cả một nỗi cô đơn được cất giấu sau cái mác đó.
- Gửi con trai, người mẹ yêu thương nhất trên đời!
- Thương thay cho kiếp đàn bà
- Trao yêu thương và tin tưởng nhầm người
Chỉ có những ai đã và đang trải qua người ta mới thấu hiểu hết được cái cảnh vừa làm mẹ vừa làm cha. Trước mặt mọi người tôi luôn cười luôn nói vì sợ gia đình phải lo lắng sợ con trai sẽ thấy mình yếu đuối, bao nhiêu tâm sự bao nhiêu buồn phiền không biết nói cùng ai tôi chọn cho mình cuộc sống ảo ngày đi làm tối lại lang thang trên mạng gửi gấm tâm sự cho nhẹ lòng.
Tôi mệt mỏi khi suốt ngày phải giải thích, mệt mỏi vì người ta cứ cố tình hỏi đứa bé ba đâu, lúc đó con tôi sẽ trả lời rằng ” ba lấy vợ khác rồi”. Tôi chột dạ thoáng thấy nét buồn trong đôi mắt ngây thơ đó, ngay cả mặt ba mình nó còn không biết thì làm sao lại biết được chuyện lấy vợ khác. Chắc có lẽ đang tuổi học ăn học nói nên người ta nói gì bé cũng nói theo và nhớ rất dai.

Tôi mệt mỏi với những lời đàm tiếu xung quanh mình
Xã hội là vậy cứ thích lôi chuyện của người khác ra bàn tán làm trò cười. Tôi không cần ai giả vờ quan tâm mình, trước mặt thì an ủi sau lưng thì nói mình ngu. Tôi cũng không cần ai thương hại rồi buông lời mỉa mai khinh khi. Cái tôi cần chính là có ai đó lắng nghe tôi tâm sự đồng cảm cùng mình. Vì cuộc sống không cho con tôi một người cha trọn vẹn, hai tiếng gia đình không cho tôi một bờ vai để dựa vào những lúc yếu lòng nên tôi luôn tự nói với lòng phải mạnh mẽ mà sống, chỉ nhìn về tương lai không được quay đầu nhìn về quá khứ.
Suy cho cùng thì con nít có tội tình gì mà phải chịu sự tổn thương như vậy chỉ trách người lớn chúng ta không đủ bao dung không đủ rộng lượng. Chỉ trách người đàn ông không giữ vững lập trường chung thủy với vợ con. Khoảng thời gian làm dâu nhà người ta tôi từ bỏ cơ hội đi làm chấp nhận ở nhà phụ mẹ chồng buôn bán giúp việc nhà. Bà vốn đã không thích tôi ngay từ đầu vì nhà tôi nghèo. Cứ nghĩ thời gian sống chung bà sẽ hiểu tôi hơn nhưng khác máu thì tanh lòng làm gì có chuyện mẹ chồng thương dâu như con.
Chẳng qua bà chỉ diễn cảnh trước mặt mọi người thôi. Gái có công chồng vẫn phụ, tôi mang tiếng là ăn bám gia đình chồng tủi nhục và đau khổ khi mà chồng không có lập trường nghe lời cha mẹ. Cái nghịch cảnh ngày hôm nay một phần do mẹ chồng tôi tác động một phần cũng vì tình cảm của chồng dành cho tôi không đủ lớn buộc lòng phải buông tay.

Hạnh phúc tưởng chừng là điều giản đơn nhưng lại khó nắm bắt nhất
Suy cho cùng tôi cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường tôi cũng biết đau biết khóc nhưng vì con tôi luôn giấu nước mắt vào trong. Nhiều lúc nhìn con ngủ tôi suy nghĩ nếu như cách đây hơn 2 năm tôi không dũng cảm mang con đi thì có lẽ giờ này tôi sẽ sống trong sự ân hận và day dứt. Hạnh phúc tưởng chừng là điều giản đơn nhưng lại khó nắm bắt nhất, hôn nhân tan vỡ nó lấy đi của tôi nhiều thứ nụ cười và cả một tuổi xuân nhưng bù lại tôi có một đứa con an ủi là động lực giúp tôi đứng lên sau vấp ngã.
Nhìn con lớn từng ngày tôi càng nhiều tâm tư khi nhìn về tương lai mờ mịt phía trước, đã có lúc áp lực cuộc sống quá lớn tôi như muốn điên lên cáu gắt với con. Nhìn con khóc tôi đau lòng tự trách bản thân tại sao không kiềm chế làm tổn thương con. Nhìn mình trong gương tôi không nhận ra chính mình nữa mắt thâm quầng vì mất ngủ, miệng cười nhưng sao lòng chua xót quá. Bỗng dưng tôi muốn khóc thật to cho những uất ức trong lòng được giải tỏa rồi tôi lại mạnh mẽ như chưa từng yếu đuối.
Tại sao phụ nữ luôn là người phải chịu nhiều thiệt thòi trong khi đó đàn ông lại nhởn nhơ sau những gì mình gây ra, tôi chỉ mong xã hội đừng bất công quá khi có cái nhìn không thiện cảm đối với những người phụ nữ nuôi con một mình như vậy trong khi đó họ đáng được trân trọng. Sông có khúc người có lúc, tôi tin rằng rồi quả báo sẽ đến với những người đàn ông phụ bạc chỉ là nó đến sớm hay muộn thôi
cfs: trinh8402@gmail.com