Chia tay mối tình 7 năm, những tưởng sẽ lấy lại niềm tin, làm lại cuộc đời. Mình đã cố gắng quên hết nỗi buồn, vui vẻ, đi học kiếm cái nghề. Rồi thì xui xẻo thế nào khiến mình gặp người đàn ông đó, là bạn chơi chung hơn 20 năm với Dì mình.
- Ngay từ lúc đến với ba con, mẹ đã sai rồi
- Cứ sống như vậy liệu em có được hạnh phúc hay không?
- Sau này, mẹ cấm con không được nhắc đến người đàn ông vô tâm đó
Dì mình bảo đảm là 1 người tốt, vợ ngoại tình ly hôn và có 2 con trai riêng. Mình e ngại nhưng vì nể Dì cũng cố gặp mặt 1 lần. Sau khi gặp mặt mình bắt đầu nhận được những cuộc tấn công tới tấp từ người đó. Những lời tâm sự, những nỗi buồn chia sẻ dù không biết đúng hay sai cũng làm mình xiêu lòng. Và rồi không cần tìm hiểu thêm mình vội kết hôn khi mới quen đúng 1 tháng 8 ngày. Mình cũng tin tưởng không đăng kí kết hôn trước.
Vừa lấy về mình có thai liền. Và rồi chuỗi ngày buồn bã của mình bắt đầu. Người đó hay đi chơi, có lúc 10,11h đêm mới về. Có 1 lần đi đến sáng mặc cho mình đang có thai. Nhiều lần mình hỏi đăng kí kết hôn thì cứ hẹn tới hẹn lui. Người đó thích con gái và khi mình siêu âm thì lại là con trai,có vẻ như thất vọng nhiều lắm.

Không giữ được thì chọn cách buông bỏ
Đỉnh điểm cách đây 1 tuần người đó vì bạn bè mà bỏ đi chơi 3 ngày 2 đêm không về mặc cho mình năn nỉ, khóc lóc. Khi đi cũng không gọi điện thoại về hỏi thăm mình ăn uống thế nào. Ngày đó biết mình đi siêu âm cũng không gọi về hỏi con có khoẻ không? Mình đã tự động bỏ về nhà mẹ mình vì không thể chịu thêm được nữa, không thể sống với người chồng vô tâm như vậy.
Về nhà 1 tuần cũng không hề gọi cho mình, chỉ nhắn tin bảo là anh đi chơi tí em cứ làm lớn chuyện. Mình thương con mình lắm. Nay con đã được 6 tháng, bây giờ buông bỏ con, mình sẽ khổ lắm. Nhưng người đó thật sự không cần mẹ con mình. Bây giờ còn đổ thừa ngược là do mình bỏ anh ta chứ anh ta không bỏ mẹ con mình, ồi không liên lạc với mình nữa.
Mình bây giờ 31 tuổi, không nghề nghiệp, không tiền không biết rồi khi sinh ra đời con mình sẽ như thế nào. Mình thấy người đó rất thương 2 con trai riêng, nhưng con mình cũng là con của anh ta, tại sao anh ta lại nỡ lòng nào đối xử với mình như thế. Làm sao mình có thể vượt qua trong thời gian tới đây? Mọi người hãy cho mình lời khuyên .