Em làm xa, quen và cưới chồng em khi chỉ vỏn vẹn 2 lần về quê chồng chơi, lúc đó chỉ biết yêu là cưới chứ không tìm hiểu kỹ về gia đình chồng để giờ đây khi cưới xong, mọi xích mích bất đồng mới bắt đầu xảy ra.
- Hãy cố gắng ở bên mẹ nhé. Thiên thần của mẹ!
- Tôi quyết tâm ra đi thoát khỏi những trận đòn vô cớ của chồng
- Mẹ xin lỗi! Mẹ nợ con một mái ấm trọn vẹn.
Em là người cá tính, khá thoải mái trong khi chồng em thì tính gia trưởng, hễ ai nói gì là về “đánh trước hỏi sau”, không cần biết bạn bè nói đúng hay sai. Em đã sảy thai 2 lần, lần 3 lúc có bầu, chồng em vẫn đánh đuổi, nói những lời thậm tệ với em, bị chồng đánh thâm tím mặt mày, không ăn nổi, em phải xin công ty cho nghỉ 3 ngày.

Nghĩ phận mình nó bạc, thương bố mẹ, em cũng không dám nói câu nào, em nhẫn nhịn chịu đựng, cũng chẳng dám khóc lóc, kể lể
Nghĩ phận mình nó bạc, thương bố mẹ, em cũng không dám nói câu nào, em nhẫn nhịn chịu đựng, cũng chẳng dám khóc lóc, kể lể với mẹ đẻ nhưng chồng em lại gọi cho mẹ em bảo trả em về cho mẹ em, mẹ chồng em thì gọi điện bảo mẹ em là không cần em nữa.
Bây giờ em về nhà ngoại, em bầu bì khó khăn, nhà chồng cũng không hỏi thăm em được câu nào, chồng em thì vẫn nhắn tin và dọa nạt em. Em đau lòng lắm, em có nghĩ tới li hôn rồi nuôi con 1 mình nhưng lại nghĩ tới có tội với con vì không cho con một gia đình trọn vẹn. Giờ em biết làm thế nào cho đúng. Mọi người cho em lời khuyên với, giờ em có bầu mới được 2 tháng thôi.