Có thể cuộc đời của mẹ ko được may mắn. Năm 15 tuổi mẹ phát hiện mình bị bệnh mạn tính không có khả năng chưa khỏi phải chung sống suốt đời với thuốc. Mọi thứ như chấm dứt trước mắt mẹ nhưng mẹ cũng cố gắng vượt qua, vẫn cố gắng đi học như người bình thường, cố gắng hoà nhập để ko bị coi thường, để bản thân không quá đáng thương.
- Mẹ xin lỗi! Mẹ nợ con một mái ấm trọn vẹn.
- Tôi quyết tâm ra đi thoát khỏi những trận đòn vô cớ của chồng
- Mẹ có thể không có chồng nhưng phải có con
Mẹ cũng mơ về hạnh phúc có một gia đình với những đứa trẻ. Cũng đã từng có người nói sẽ yêu thương mẹ suốt đời nhưng rồi họ vẫn ra đi vì nghĩ mẹ dù sao cũng là một gánh nặng. Cuộc đời nó là vậy mà. Mẹ đã cố gắng vượt qua tất cả, cố gắng sống vì cho bố mẹ của mình vì họ đã rất vất vả vì mẹ.
Rồi mẹ phát hiện mình có thai, ko biết ông trời cho mẹ may mắn hay thử thách khi con đến mẹ không có gì vẫn là cô sinh viên nghèo, bố con không chấp nhận mẹ vì mẹ bị bệnh.

Có thể mẹ sẽ chết trên bàn mổ nhưng mẹ vẫn luôn khao khát được làm mẹ một lần
Mẹ đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định giữ con lại, có thể mẹ sẽ không ở bên con đến năm con 18 tuổi và cũng có thể mẹ sẽ chết trên bàn mổ nhưng mẹ vẫn luôn khao khát được làm mẹ một lần.
Con là món quà mà ông trời cho mẹ vì vậy dù có ra sao mẹ sẽ cố gắng sinh con ra. Xã hội có nói gì thì mẹ vẫn yêu con. Mẹ biết chắc giờ con vẫn chưa nghe chưa cảm nhận gì vì giờ con mới được 10 tuần mà. Hãy cố gắng ở bên mẹ nhé. Thiên thần của mẹ!