Hôm nay mưa anh à! em mới đi làm về…
Anh à! Có thể đem cho em một cây ô không?
Có những ngày bầu trời rũ xuống,
Em thấy mình chỉ là kẻ bơ vơ
Cuộn tròn trong những âm u nghẹt thở
Phía bên kia chân trời Là Anh Xa lạ Đến đớn đau.
> Bài liên quan:
- Vô phúc cho người phụ nữ nào lấy phải anh chồng vốn hay được mẹ yêu chiều!
- Cuộc sống đâu lường trước điều gì… tình yêu có thể đến rồi đi
- Tình yêu giống như cơ hội, không nắm bắt khi nó đến, ngàn đời sau tiếc nuối cũng trôi qua mất rồi

Người vô tình đừng trách tôi tàn nhẫn. Yêu một người nào đó nhiều quá đến nỗi họ làm ta đau hết lần này đến lần khác..và cho đến khi ta không còn biết đau nữa. Xin lỗi vì đã nói dối…. đáng lẽ nên nói người nghe từ tuần trước….. Nhưng mà không nói cũng tốt nhờ vậy tôi mới biết được sự thật. Chỉ thử nhau một chút đã biết lòng nhau. Giờ thì hãy cùng nhau sống mà ân hận cả đời. Cả hai lần là hai quyết định khác nhau. Lần này tôi không giữ lại, không còn muốn giữ, chẳng còn thấy có ý nghĩa gì để giữ. Có nó chỉ làm vướng bận chúng ta thôi tôi nói thay cho suy nghĩ của anh… Bởi anh đã nói rõ với tôi là chưa bao giờ có ý định cưới tôi nữa. Và tôi nhớ từng câu từng chữ đó. Cái cách mà bản thân bị bỏ rơi lần nữa đã không còn là tôi nữa rồi. Tôi sẽ giúp người được hạnh phúc trọn vẹn bên tình mới. Đừng bận tâm nhiều tôi đã nói rất rõ ” như lần trước. Lần này em sẽ tự quyết định mọi thứ”. Ngày đầu tiên anh biết được cũng là ngày cuối cùng. Xin lỗi, đau thật đấy nhưng nó giúp tôi có một cách nhìn khác về cuộc sống có đủ các gam màu…..Và dĩ nhiên một cái nhìn nhận về con người……. Đôi lúc việc giữ lại hay không không phải do ta quyết định mà hoàn cảnh có cho phép ta làm điều đó… mỗi người điều có một nỗi khổ riêng.

Đừng đánh giá bất kì ai khi bạn chưa trãi qua giống như họ ANH ẤY HAY CƯỜI hiền nhưng chua chát cứ hằn rõ trên mi. Đọng lại trong tôi hình ảnh vô hình nhưng khắc khoải. Tôi muốn ôm anh vào lòng xua đi hết những tận cùng hoang hoải. Nhưng sự lạnh lùng nơi đáy mắt chẳng cách nào xoá sạch được đâu.. Lòng anh lạnh như gió bấc, mưa ngâu Hiu hiu mãi những vấn vương những tháng ngày xưa cũ. Tôi gặp anh cười, hình như trong giấc ngủ, đã rất lâu…rất lâu rồi!
CÔ ẤY KHÓC giữa lòng thành phố lớn,
Nỗi buồn nào thiêu đốt cả con tim
Người lại qua chẳng ai liếc mắt nhìn
Tìm ở đâu chút bình yên le lói.
Cô ấy thấy một bầu trời tăm tối
Mây mù giăng phủ kín lối cô đi
Hỏi trời cao hạnh phúc nghĩa là gì?
Ai dám nói cho đi là nhận lại.
Cô ấy điên, một người điên bé dại
Tấm thân gầy sao phải chịu đớn đau
Đến nơi đâu để có thể bắt đầu
Một cuộc sống không lem màu nước mắt.
Cô ấy cười mà trái tim lạnh ngắt. ….
MỆT MỎI RỒI KHÔNG MUỐN TRÔI DẠT NỮA ĐÂU….BUÔNG.
Cfs gửi về medonthan
>>Thay vì suốt ngày than thở gánh nặng chồng con, sao đàn bà không khôn ngoan học lấy cách yêu mình?
Bình luận
3 bình luận cho “Yêu một người nào đó nhiều quá đến nỗi…ta không còn biết đau nữa”