Làm mẹ ở cái tuổi đôi mươi thật sự không hề dễ dàng như mình nghĩ. Cái tuổi thanh xuân,cái tuổi tính ra vẫn còn ăn còn học, còn vô tư ngồi la cà rồi buông chuyện cùng bè bạn. Riêng tôi !!! Thì khác.
Lấy chồng khi vừa 18 cái tuổi chưa phân định rõ ràng được người iu và chồng ( người yêu : họ sẽ quan tâm chăm sóc bạn và chìu chuộng bạn,khi đã hết yêu có thể chia tay và tìm người yêu khác….
Còn chồng : nghe thật đơn giản,nhưng nó rất nặng rất nặng nề các bạn à. Chồng là người đàn ông sẽ bên cạnh mình suốt cuộc đời,chia sẻ buồn vui gánh nặng trong cuộc sống. Và cái quan trọng một khi đã ký vào giấy kết hôn thì cả hai phải gắn kết cùng nhau, dù khổ dù sướng cũng mãi bên cạnh không thể nói bỏ là bỏ như thay cái áo cái quần).
Đúng !! Lúc ấy bản thân suy nghĩ cực đơn giản không như hiện tại nên vẫn đồng ý kết hôn ở cái tuổi 18 .Nhìu chuyện xảy ra không tưởng và rồi ….
Ly Hôn …
Con gái từ lúc đấy luôn là người bạn thân là người giúp tôi đặt ra mục tiêu và định hướng cho tương lai mình. Tôi vẫn sống vui tươi và quên đi cái quá khứ của 6 năm đấy.
Thật sự lúc bây giờ tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Mẹ cám ơn con vì con là nguồn động lực giúp mẹ vượt qua mọi sóng gió trong cai cuộc sống khổ khắc này. Mẹ đã thấy yêu đời yêu cuộc sống này hơn từ khi con biết nói : ” Con thương Mẹ lắm “. Tôi không kiềm được nước mắt nữa rồi….?.
Cfsmedonthan