Có em bé cũng là lúc chúng tôi kết hôn. Năm đầu tiên khi làm dâu, tôi luôn bị coi thường vì cái bụng mới phải cưới. Đã có lức tôi hối hận . Không công việc tôi sống nhờ những đồng tiền mẹ đẻ gửi cho hàng tháng, cuộc sống nhà mình sung sướng bao nhiêu khi lấy chồng tôi lại khổ bấy nhiêu.
- Sau 3 năm kết hôn có lẽ tôi sẽ làm mẹ đơn thân
- Giọt máu đã mồ côi cha từ khi còn trong bụng mẹ
- Khi tôi 24 tuổi và câu chuyện hôn nhân ?
Có người trong nhà nói rằng nếu như không lấy tôi có lẽ anh ấy đã lấy được người này người kia tốt hơn, nhà lại gần, có công việc… Còn về chồng tôi đôi khi rất ngọt ngào nhưng cũng lạnh nhạt, mang thai tôi nhẫn nhịn tôi thèm ăn đủ thứ mà không dám đòi. Chồng tôi chơi bời nợ lần làm lương được vài đồng sao dám ăn, mẹ tôi gửi cho được 2 triệu một tháng. Tôi tin tưởng cũng cho anh ấy cầm cả, gần 1 năm đầu ấy tôi sống trong mỉa mai ngay cả bữa cơm cũng bị nói mang con bỏ chợ. Tôi chẳng biết nói gì chỉ thoải mái để dãi bày khi màn đêm buông xuống mình tôi nằm khóc, ra ban công ngồi nhìn về hướng gia đình tôi nhớ bố nhớ mẹ. Chồng tôi sáng nào cũng đi làm có hôm cũng không về bảo bận việc hay làm thêm( lâu rồi tôi cũng biết là làm thêm đánh chắn và bay nhảy với lô đề).
Tôi nuốt hết tất cả vì con tôi trong bụng không nói không phàn nàn và luôn trả lời những tin nhắn tốt đẹp nhất khi mẹ đẻ tôi hỏi. Tôi ra ngoại sinh con rồi được một thời gian tôi về nhà chồng, anh chồng tôi giờ còn vô tâm và chơi bời hơn trước và cũng một ngày tôi phát hiện anh ấy nhắn tin tình cảm với người khác. Cãi nhau trong sự chửi bới của bên nhà chồng giành cho, mẹ con tôi ôm nhau ra ngoại ở. Rồi cũng được gằn hai năm mủi lòng do lời nói của anh tôi về, bắt đầu đi làm ở công ty, nhà chồng vẫn chê bai tôi mặc dù họ chẳng có gì. Tôi đã tìm cách chứng tỏ bản thân tôi làm việc hết sức để kiếm được đồng lương cao hơn, rồi cũng là lúc chồng tôi bội bạc tôi. Nhắn tin yêu thương hẹn đi chơi với người phụ nữ khác, tôi biết được nói cho gia đình chồng họ còn bảo không sống được thì ly hôn đi, bênh con mìnhh chằm chặp. Lúc đó tôi cũng đã dại dột khi một lần chết mà bất thành, nhưng sau lần đó tôi nghị lực và cố gắng lao đầu vào công ty để giết thời gian. Tiền tôi kiếm ra không nhiều nhưng 7 hoặc 8 triêu 1 tháng là số tiền mẹ con tôi đủ sống không bị nói là ăn bám.
Sau lần tôi hành hạ bản thân mình một cách ngu dốt tôi đòi ly hôn vì có đầy đủ tin nhắn của hai người. Anh ta xin tha thứ và thay đổi nhưng con người mà, vẫn thế tôi cho anh ta sự bao dung nhưng vẫn phải nếm lại những đắng cay mà anh ta làm. Bên ngoài có vẻ yêu thương nhưng anh ta vẫn quan hệ với người phụ nữ khác. Giờ tôi cũng quen và mặc kệ chỉ biết sống và làm việc nuôi con. Nước mắt ngày xưa cạn rồi, giờ tôi hận lắm, tôi không được sự che chở và yêu thương thật lòng, ngoài sự lạnh nhạt, chửi bới và tôi biết anh ta luôn bận bận nhiều việc lắm. Không nói gì thêm tôi sống vì con, cho con mọi thứ từ đồng tiền tôi kiếm ra, và trái tim tôi không còn chỗ cho người chồng ấy nữa và nó đã mất từ khi tôi nằm giữa danh giới của sự sống và cái chết….
Cfsmeodonthan
Bình luận bị đóng