Tôi là một giáo viên, một cô giáo yêu nghề với nhiệt huyết cháy bỏng. Tôi yêu anh, một anh chàng ngổ ngáo, trẻ trung và lăn xả. Tình yêu của chúng tôi thật đẹp cho đến khi tôi hay tin anh sắp cưới vợ và người đó không phải là tôi.
- Tôi không đủ mạnh mẽ để yêu thêm một ai
- Chọn làm mẹ đơn thân, tôi biết mình phải sống thật mạnh mẽ
- Bức thư ngặn ngào của mẹ đơn thân “Gửi công chúa 2 tháng tuổi”
Như một cú sốc lớn, tôi quay cuồng tìm cách giữ anh của riêng mình. Nhưng chuyện gì đến cũng đến, anh rời xa tôi và để lại trong tôi một giọt máu. Mọi thứ như sụp đổ khi tôi cố giấu tất cả mọi người về cái thai. Anh bảo rằng anh bị ép cưới vợ và anh không thể nào làm khác được. Tại sao anh không đấu tranh vì tình yêu của mình chứ? Tại sao anh lại để người phụ nữ anh yêu chịu quá nhiều đau đớn thiệt thòi?

Hạnh phúc mong manh cũng không phải của riêng tôi
Tôi không thể nào quên anh, chúng tôi vẫn thường liên lạc qua lại cho đến nay con tôi đã được 1 tuổi. Tôi vẫn tin và hy vọng anh sẽ sớm về với mẹ con tôi vì tình yêu anh dành cho tôi sẽ không thay thế được. Liệu tôi có phải là kẻ đứng sau hạnh phúc của anh không? Liệu anh có thật sự anh không yêu thương gì vợ anh không hay anh đang ấm êm với người vợ trẻ trung, học thức và địa vị kia? Hàng ngàn câu hỏi đặt ra trong tôi
Anh vẫn luôn ngọt ngào, vẫn yêu thương tôi nhưng sao tôi lại có cảm giác bất an, dường như có điều gì không đúng? Anh sẽ quay về đúng không? Hôn nhân của anh thật sự bế tắc như anh nói? Rồi con tôi sẽ có cha, tôi sẽ có được anh là chồng? Hay mẹ con tôi sẽ mãi đứng sau hạnh phúc của anh và người đàn bà đó? Mẹ con tôi là một cuộc hôn nhân dự bị của anh sao? Tôi phải làm sao đây? Có nên tiếp tục hay dứt khoát để con tôi không phải trông chờ một mái ấm mơ hồ như bây giờ…
cfsmedonthan!