Chào các mẹ. Em năm nay 19 tuổi hiện đang là sinh viên. Để mà kể ra câu chuyện của em thì nó rất dài cm ạ, em viết lên đây không phải kể khổ mà em chỉ muốn giãi bày tâm sự với mọi người thôi ạ. Các mẹ ạ chuyện là như này, cái duyên cái số nó vồ lấy nhau em và anh ấy gặp nhau và yêu nhau trong thời gian yêu nhau chính bản thân em là người bị phản bội nhưng em lại không hề hay hay biết 1 cái gì vì yêu xa mà.
Khi em phát hiện mình bị phản bội thì bọn em chia tay nhưng chưa dừng lại ở đây, chia tay được 1 tuần thì em phát hiện em có thai, thật sự mà nói lúc đó em rất sợ hãi không biết phải làm gi hết, em chỉ muốn bỏ cái thai đó đi. Em đã chủ động liên lạc với anh ta, anh ta nói sẽ đưa mình đi bỏ vì lúc đó bỏ được vì thai con nhỏ, nhưng hết ngày này qua ngày khác em gọi điện nhắn tin cho anh ta nhưng anh ta vẫn im lặng không trả lời em lấy 1 câu.
Cho đến khi thai được 4 tháng không thể giấu được gia đình bạn bè, gia đình em đã liên lạc với a ta nhưng anh ta vẫn thoái thác hết ngày này qua ngày khác, khi gia đình em không nhận được câu trả lời của anh ta gia đình em đã trực tiếp gặp gia đình anh ta để nói chuyện trước mặt thì họ nhận là con cháu của họ nhưng vẫn không muốn cưới xin, cho đến khi cái thai được 6 tháng anh ta mới lên tiếng. Các mẹ biết anh ta khốn nạn như nào không? Nói đến đây em thấy thương con quá. 6 tháng rồi con biết đạp biết cảm nhận mẹ buồn mẹ vui con biết hết, nhưng người đàn ông đấy vẫn ép mình bỏ con, mặc cho mình khóc lóc van xin. Cuối cùng em đã quyết định giữ con bằng mọi cách mặc dù em biết sẽ rất khổ, còn gia đình em thì không muốn cháu sinh ra không có cha, muốn cháu có đầy đủ tình yêu thương, gia đình em đã đợi câu trả lời của họ rất lâu, người làm bố làm mẹ không lo lắng sao được khi con mình được 8 tháng rồi mà họ vẫn im lặng. Gia đình em đã nhiều lần đâm đơn ra kiện cho a ta mất việc vì a ta làm công an, nhưng vì thương con em đã không đồng ý mãi kéo dài cho đến tận bây giờ. Em vẫn sống một mình ở phòng trọ vì đi học xa nhà, một mình em trải qua một khoảng thời gian rất dài ốm đau không ai chăm.
Còn bây giờ anh ta thì sao đi làm xa nhà yêu hết con này đến con khác công khai trên facebook vợ vợ chồng chồng, em nói thì quay ra chửi em không ra 1 cái gì. Cách đây 1 tuần do con bồ hắn xúi giục bảo với anh ta đưa em đi chọc ối để xét nghiệm ADN, trước đây anh ta vẫn nhận là con anh ta nhưng giờ anh ta lật lọng là không phải con nó. Vì tác động của con bồ, vì gia đình em làm căng nên nó đã đồng ý hoàn toàn thủ tục đăng ký kết hôn, cho đến bây giờ gia đình em vẫn chưa nhận được câu tra lời của họ. Em biết lấy về sẽ khổ cả đời nên em không biết phải làm gì nữa nghe gđ đồng ý kết hôn e sẽ không hanh phúc, nhưng em lại không biết vượt cạn ở đâu. Em quyết định bảo lưu kết quả học và đi đâu đó để sinh bé ra an toàn, em chỉ là sinh viên 8 tháng roi mà e chưa mua được cho con 1 cái gì cả dù chỉ là 1 đôi bao tay. Là sinh viên sống xa nhà không ai bên cạnh bữa đói bữa no có bữa chỉ cho con ăn mì tôm với rau xanh, thương con lắm nhưng mẹ biết phải lam sao đây. Quyết định đưa con rời khỏi con người vô tâm vô trách nhiệm đó kết bạn có tốt hơn không, nhưng mẹ phải đi.
Tìm nơi nào đó để con chào đời khỏe mạnh, mẹ biết mẹ chưa có công ăn việc làm cho con nhưng mẹ hứa sẽ cho con những gì tốt đẹp nhất, mẹ sẽ vừa làm bố vừa làm mẹ để yêu thương chăm sóc cho con bằng bạn bằng bè. Đợi mẹ nhé mẹ sẽ đưa con đi.
cfsmedonthan
Bình luận bị đóng