Khi quen anh, em còn là một cô sinh viên đại học năm 2, nói quen chỉ là quen thôi chứ không 1 lời tỏ tình, không 1 lời hẹn ước, cứ quen nhau như thế!
- Đơn giản vì mẹ không muốn thấy con phải buồn
- Cô ngủ với nhiều người rồi chắc gì đó đã là con tôi
- Đó là cháu của ba mà, sao ba nỡ lòng không thương
Anh thỉnh thoảng cũng nhắc lại chuyện quá khứ của anh, chuyện người yêu cũ của anh, em cứ thế lắng nghe và lắng nghe, không 1 lời hờn giận. Em biết quá khứ của anh không có em, mình không có quyền gì được ghen với anh và người cũ cả. Em biết anh và người cũ còn thương nhau, rất thương nhau nhưng anh nói, anh và người cũ không thể quay lại được và anh sẽ cưới một người có thể làm anh phai dần đi ký ức của quá khứ. Em tin và em cố gắng làm những thứ để anh có thể mờ dần cái quá khứ tốt đẹp ấy…. Nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng trong em
Em đã làm mọi cách nhưng không thể khiến anh quên được… Rồi! em yêu anh, em đã trao cái quý giá nhất cho anh. Thời gian sau em có thai, ngày đi siêu âm đầu tiên thì bé đã được 4 tuần 3 ngày. Em vui nhưng đâu đó vẫn có sự lo lắng. Còn anh, rất lo lắng hỏi em: “để hay bỏ?” Em im lặng, cuối cùng anh báo với gia đình anh và nhận được câu trả lời: “không có cưới gì cả, dứt khoát với nó đi, ta không thể đứng ra cưới được, vì còn gia đình bên bé … người yêu cũ mày nữa!” Em nghe thế, trong đầu rỗng tuếch, chẳng suy nghĩ được gì

Vì sự ích kỷ cá nhân mà họ chối bỏ đứa bé-cháu nội của họ
Em nói em không bỏ con, em sẽ làm mọi cách để giữ lại đứa bé và làm sao để con em sinh ra có ba mẹ ông bà đầy đủ! Và rồi em quyết định gọi điện về gia đình anh, sau một hồi nói chuyện, cuối cùng em nhận được lời nói của ba anh: ” con tự đi giải quyết đi”. Có lẽ nghe ba anh nói như thế, em đã không kìm nén được, em đã khóc, vì sự ích kỷ cá nhân mà họ nỡ lòng giết con em_cháu nội họ!
Em phải sống để nuôi con, em phải để con lớn lên nhưng biết làm sao đây, em chỉ còn là một cô gái đôi mươi, em chưa có gì cả, phải làm sao để cho con được đầy đủ đây? Gia đình em chưa biết chuyện em có thai, em sợ gia đình em biết lắm các mẹ ạ! Em nhất định không thể từ bỏ nguồn sống của em được, sao em có bỏ con được. Ông nội bà nội nó đã bỏ nó, còn em là mẹ nó, chẳng lẽ em cũng bỏ nó luôn sao? Dù lúc đó nó chỉ là trong trứng nước thôi, nhưng em thương nó lắm!”
Về phần anh, anh chấp nhận để con và cùng em nuôi con, còn sau này khi cuộc sống của mẹ con em ổn định, có thể anh sẽ về cưới người yêu cũ để báo hiếu cho ba me! Hiện tại em mang thai được 12 tuần rồi các mẹ ạ. Em không biết phải làm sao để tiếp tục ở bên cạnh anh, cùng anh nuôi con trong cái hoàn cảnh như thế! Và em thật sự bất lực trước hoàn cảnh của mình. Em làm sao giấu mãi gia đình như vậy được. Em có nên nói với gia đình em bây giờ không ạ! Em rất mong nhận được lời khuyên từ các mẹ.
singlemum.vn