Cánh cửa này khép lại, ắt có cánh cửa khác mở ra. Con có thể thiếu cha nhưng không thể thiếu cơm ăn áo mặc hằng ngày.
-> Em là singlemom đấy nhưng cuộc đời không làm em gục ngã được đâu.
Mẹ đơn thân thì đã làm sao? Mặc cảm, tuyệt vọng? Với tôi thì không! Gần 8 năm qua tôi vừa làm mẹ vừa làm bố. Đương nhiên sẽ vất vả hơn nhiều nhưng cuộc sống thật tự do và không phải vướng bận điều gì hết. Cũng không phải nhìn cảm nhận của người khác để sống.
Bước chân ra khỏi nhà chồng cũ với hai bàn tay trắng, và đứa con thơ còn chưa biết bò cùng một số nợ không nhỏ. Tôi vẫn nỗ lực và cố gắng hàng ngày. Mới đầu cũng có buồn, cũng đau khổ và biết mình đã chọn sai con đường nhưng không thể đổ lỗi cho ai hết ngoài bản thân mình chưa đủ chín chắn để nhìn nhận mọi chuyện.

Chưa kể hết ngoài kia miệng lưỡi của những kẻ không chứng kiến câu chuyện của tôi chỉ biết thêu dệt rồi soi mói chuyện của tôi nhưng tôi chỉ mỉm cười cho qua bởi vì tôi không ngửa tay xin họ bất cứ gì cũng không khiến họ nuôi con tôi ngày nào. Thay vì thời gian đi phân bua với người khác thì tôi càng phải cố gắng hơn nữa để cho tôi và con tôi có một cuộc sống hạnh phúc hơn.
Và đến giờ phút này tôi có thể tự tin đem lại cho con tôi một cuộc sống đủ hàng ngày, một ngôi nhà nhỏ đầy ắp tiếng cười.
Các bà mẹ đơn thân ạ, con đường mình đã chọn thì mình cần phải kiên cường mạnh mẽ đối diện. Đừng mặc cảm buồn bã, cũng đừng bận tâm miệng thiên hạ nói gì vì họ không nuôi mình ngày nào hết. Con là tài sản duy nhất và vô giá mà chúng ta đánh đổi được vậy nên cho dù có rơi bao nhiêu mồ hôi và máu cũng phải nuốt nước mắt vào trong cố gắng kiếm thật nhiều tiền để cho con mình được bằnh bạn bằng bè.
Medonthan!