Chưa bao giờ mẹ nghĩ mình sẽ trở thành một singlemum hay tương tự như vậy, bởi ngày ba mẹ cưới nhau và sinh con ra, với mẹ mọi thứ thật tuyệt vời.
- Khi mẹ làm bố thì cũng có sao
- Cuộc sống là do bạn tự mình chọn lựa
- Con là món quà vô giá mà mẹ có được
Vậy mà hôm nay chúng ta đã gác lại công việc, áp lực cuộc sống, những trăn trở… để tham gia chương trình “Giấc mơ hạnh phúc” mùa 2 do singlemum group tổ chức. Một group chỉ toàn phụ nữ và trẻ con.
Từ Cà Mau, một tỉnh cuối cùng nơi cực nam tổ quốc, chỉ qua một người bạn của một người bạn giới thiệu, mẹ quyết định cùng con “lên đường”. Lần đầu tham gia con vẫn còn nhiều bỡ ngỡ nhưng Cu Tý của mẹ rất vui phải không?
Con thích nhất là hoạt động Đêm hội trăng rằm, có lẽ lâu lắm rồi con mới có một trung thu nhiều tiếng cười như vậy kể từ ngày ba rời xa mẹ con mình đến một nơi khác sống. Những ngày tháng đó mẹ còn nhớ rất rõ nó như địa ngục, tăm tối và đáng sợ, đau khổ và tưởng chừng không thể thể vượt qua được.
Đứng từ trên cao, nhìn xuống thác nước bất chợt Con hỏi:
– Nếu người ta cho mẹ viên kim cương để đổi Cu Tý, mẹ đổi không?
– không (mẹ mỉm cười vì câu hỏi bất ngờ của con)
Sau ít phút suy nghĩ, con hỏi tiếp:
– Nếu 100 viên mẹ nghĩ sao?
Mẹ giả bộ phân vân, thấy thế con bảo:
– Tiền mẹ làm kiếm được, nhưng Cu Tý thì có một à.
– Mẹ nghĩ rồi, dù có 200 viên hay 500 viên kim cương mẹ cũng không đổi, mẹ cần tiền nhưng với Tý tiền không thể so sánh được.
Nó cười đưa hết răng ra ngoài:
– Tý biết ngay mẹ sẽ không đổi mà, vì kim cương đâu biết nói chuyện với mẹ.?
Rồi cả mẹ và Tý đều im lặng đứng nhìn dòng thác ào ạt chảy, thỉnh thoảng có tiếng chim hót ríu rít bên tai hòa trong tiếng gió rì rào giữa rừng cây cổ thụ như tạo nên bản nhạc giao hưởng của đại ngàn mênh mông tưởng chừng như đang ngủ yên bỗng chốc trở nên sôi động, náo nhiệt khi có sự hiện diện của 2 mẹ con…
Nỗi buồn nào cũng sẽ có hồi kết, con đường phía trước vẫn phải bước tiếp nhưng chưa bao giờ mẹ thấy đơn độc vì bên cạnh mẹ luôn có người bạn đồng hành là con…
Trời đã về chiều…
Dường như có giọt mưa vừa rơi trên mi mẹ, về thôi con, Cà Mau còn xa lắm..
cfsmedonthan!