Medonthan.net- Lần đầu mẹ nhìn thấy con, một cảm giác sung sướng không thể diễn tả. Mẹ khóc vì cơn đau đớn vẫn còn trên thân thể mẹ, mẹ cười vì thấy con khỏe mạnh, lành lặn….
Lần đầu mẹ nhìn thấy con, con không giống như những gì mẹ tưởng tượng trong suốt 9 tháng dài chờ đợi. Con bé xíu, con ít tóc, hai bàn tay và chân nhỏ liên tục ngọ nguậy, cái miệng nhỏ xinh đỏ tươi, con giống con trai hơn là con gái.
Lần đầu mẹ chạm vào con, da thịt con mềm mại quá, mẹ sợ làm đau con. Nhưng bản năng lại thôi thúc mẹ ôm con thật chặt, niềm hạnh phúc và xúc động dâng tràn. Mẹ không muốn ngủ dù rằng mẹ rất mệt mỏi, mẹ chỉ muốn được ngắm nhìn con, mẹ sợ khi mẹ ngủ mê rồi, con kêu khóc mẹ không nghe được.
Từ khi mẹ có con, chưa bao giờ ý thức trách nhiệm lại rõ ràng như thế. Mẹ bỏ đi những thú vui thời con gái, bớt chăm chút bản thân, mọi sinh hoạt của con giờ đã chiếm hết tâm trí mẹ.
Từ khi mẹ có con, mẹ dễ xúc động hơn trước những mảnh đời bất hạnh, đau thắt lòng khi biết chuyện những đứa trẻ bị bỏ rơi, mẹ yêu con đến thế tại sao lại có những người mẹ bỏ con mình
Từ khi mẹ có con, mẹ biết những đêm thức trắng bên con 🙂
Từ khi mẹ có con, mẹ thấy mình mạnh mẽ, vượt qua những khó khăn, đau khổ. Mẹ muốn con cũng mạnh mẽ, để mẹ co thêm niềm tin trong cs này con yêu nhé…
Con yêu, cám ơn con đã đến với mẹ! Con là điều kỳ diệu nhất, đặc biệt nhất trong lòng mẹ.
CFS(Khoảnh Khắc 2-1-2013) gởi về medonthan.net