Trước đây em đã từng kể cho các mẹ câu chuyện về mẹ chồng dù con dâu đang bầu bí mẹ chồng em vẫn không tha và em đã nín nhịn suốt thời gian dài để sinh con mong mọi thứ sẽ thay đổi nhưng tình yêu vợ chồng cũng không chiến thắng nổi những gì mà bà mẹ chồng đang đối xử với em.
- Thôi anh nhé coi như tình đã chết
- Lần đầu tiên làm mẹ
- Tôi mang thai tháng thứ 5, nhà trai hủy hôn chỉ vì xem bói
Thế rồi chồng em cũng nghe những gì bà nói và em không biết thanh minh thế nào cho chồng em ,em chỉ nói với bà mẹ chồng là mẹ cứ nói nữa đi có trời có đất có phật biết ,dù mẹ có đi chùa có đọc kinh hay có đi xem lên đồng mà trong tâm không thật thì phật cũng biết hết mẹ ạ. Còn con có như nào trời đất chứng dám.
Với một đứa con gái lấy chồng xa cách nhà 160km như em thì từ giờ phút chồng em bỏ mặc em, em cảm thấy mình tủi thân cực độ như người ngoài của gia đình này vậy. Dù vẫn còn yêu thương chồng nhưng vì chồng em không thông cảm bỏ mặc em một mình. Nên em đã không suy nghĩ gì nữa mà khóc lóc cầm bút viết đơn ly hôn cùng những giọt nước mắt rơi lên trang giấy. Và chồng em cũng đã ký tên vào đơn, em không biết mình là con gái mà lại đi viết đơn là đúng hay sai. Nhưng sau khi viết đơn và trên đường về nhà ngoại em cảm thấy đầu óc mình thoải mái lên rất nhiều như từ địa ngục trở về vậy.
Trước khi đi bà mẹ chồng nói mày nên nhớ mày về cái làng này dù có con nhưng cũng phải làm (ý là em không có nghề nghiệp chỉ có con trai bà có thôi). Mày về đây không phải là để chồng nuôi mày mà mày phải làm mà ăn. Nhà này là nhà của con trai tao mày không có quyền đóng cửa phòng chỉ có con trai tao có quyền thôi .Vậy mới nói đi lấy chồng dù nấu ăn ngày ba bữa quét dọn lau nhà rửa bát chăm con giặt tã cũng không vừa ý mẹ chồng làm thế quá ít các mẹ ạ. Hàng ngày em đều bị nghe mẹ chồng nói đến mệt mỏi , trầm cảm . Em cứ nghĩ lấy chồng nghèo thì gia đình có nghĩa có tình nhưng ngược lại với những gì em đã từng nghĩ.
Nếu không do bà mẹ chồng thì chắc vợ chồng em không đến nỗi phải như ngày hôm nay. Vợ chồng em đã vay mượn làm ăn nuôi con vậy mà giờ đây cái gì đến nó cũng phải đến. Kể từ giờ thì em đã chính thức làm mẹ đơn thân rồi . Em sẽ cố gắng vì con vay mượn tiền bán mỹ phẩm như xưa như khi chưa lấy chồng. Em sẽ làm tất cả vì con để cho bà mẹ chồng thấy dù là mẹ đơn thân em vẫn sống được. Coi như cuộc hôn nhân của em đã thất bại . Em thương con quá cố gắng để con có nội có ngoại nhưng giờ lại không thể.
Kể từ hôm nay con em sẽ không có bố nữa nhìn con mà em không cầm được nước mắt. Rồi đây xã hội sẽ đàm tiếu mẹ con em sẽ khinh thường mẹ con em phải không các mẹ. Trong đêm hôm em tay trắng rời khỏi nhà chồng cùng đứa con 4 tháng tuổi mà chồng em cũng không giữ thì các mẹ biết chồng em đã đứng về phía mẹ chồng và không tin lời em nói. Phía trước còn nhiều khó khăn vì hiện tại e ra đi không một xu dính túi nhưng em tin ông trời có mắt sẽ cho mẹ con em một con đường sống không để mẹ con em phải khổ …
Hongcleo92@gmail.com