Con không có được thứ tình cảm gọi là tình cha như bao người chắc nó ấm áp lắm hả cha ? con luôn tự hỏi cha là ai … quay sang hỏi mẹ thì chỉ nghe tiếng mẹ thở dài vừa làm mẹ vừa thay thế cha chăm lo mọi thứ con biết mẹ mệt lắm con luôn ước có cha bên cạnh đỡ đần như bạn bè con lắm đờn đứt dây .. người ta còn nối con ko cha mẹ … tội lắm người ơi
Khi sinh ra tiếng khóc chào đời con chẳng biết ba là ai
Sớm chiều bên con nuôi lớn mầm non chỉ mỗi mình mẹ chẳng còn ai
Năm tháng qua đi đầy sương gió…đến lúc trường thành mới thấy đau
Mới thấy mất mát quá lớn… tình cha nơi con tựa vạn biển sâu
Con muốn được biết ba là ai…ngoài kia người ta đang hỏi đó
Con chỉ gật đầu cười nhẹ ”ba đi làm xa phải lo cơm áo đói no”
Người ta họ nhìn và khen con đẹp con bé này chắt nó giống ba
Mạnh dạng trả lời ”ba con đẹp lắm” dù sự thật nằm sau tấm màn chắn qua
Cả tấm chân dung con cũng chẳng có vậy phải tìm ba nơi đâu?
Nhiều lần yếu đuối con lại hỏi mẹ ba con nơi nào
Me chỉ im lặng nhìn con với hai hàng lệ đổ
Cảm giác nhói lòng ôm chầm lấy mẹ lâu giọt lệ khô
Cuộc sống bộn bề con cần lắm người cha trụ cột
Nâng đở dậy con cách sống khi con dại dột
Con muốn có được cảm giác rày la khi sai
Và lãnh đòn roi khi cải…vấp ngã ba khuyên đứng dậy
Nhưng ba ơi người đang nơi nào
Sao không đến chở che ngày tháng lao đao