Tôi 21 tuổi có một bé trai kháu khỉnh. có bố có mẹ, có ông bà nội ngoại yêu thương cháu. 21 tuổi cái tuổi đang ăn bám bố mẹ. Bỏ dở đại học năm 2, tin tưởng 1 người đàn ông rồi tôi có bầu.. Tôi dấu bố mẹ, tôi mang bầu được 6 tháng tuổi sợ bị bố mẹ trách móc. Nhưng Ông bà không chửi, không đánh, chỉ biết thương con.
Có bầu được 2 tuần. Tôi gọi điện cho mẹ người yêu. Cơ mà bị chửi là hư hỏng và bắt bỏ cháu ruột của mình. Còn bố đứa bé cũg nghe lời mẹ, lời chi, lời các bác nhà nó, bắt mình bỏ con đi. Đau khổ, nhục nhã, nhưng lúc nào cũng hạnh phúc vì có con.
Đẻ con ra được 4 tháng ở nhà mẹ đẻ. Thì ông bà nội, gia đình nhà chồng đến nhận cháu, con được 4 tháng. Mẹ bước lên xe hoa. Cứ nghĩ là muốn cho con có đủ bố mẹ ông bà. Thì người mẹ như mình sống với họ. Với những con người đã từng từ chối máu mủ của mình. Vì con mà sống.
Tưởng cuộc sống tốt đẹp hơn. Cưới xong chồng đi công tác xa, gái gú bên ngoài. Cho tới lúc cô bồ nhí nhắn tin về cho tôi. Lại vì con, để con được hạnh phúc, tôi cam chịu các mom ạ. Tôi về nhà ấy, được bà mẹ chồng tâm lí, chăm sóc chu đáo lắm. Đi làm dâu nhà người vì bố mẹ đẻ vì con. Không cãi một lời.
Thôi cố gắng các mom ạ, đợi con lớn lớn. Cứ phải kiếm ra tiền, nghĩ cho bản thân tôi nhiều hơn.
Được thằng cu kháu khỉnh cũng an lòng, đánh đổi cả sự nghiệp, cả bản thân. Cũng vui vẻ, Cố lên các mom nhé.
Tôi kết bạn và tâm sự với mình nhé.
cfsmedonthan
Bình luận bị đóng