Chào các chị. Đã bao lần em muốn tâm sự với một ai đó để nhận được một lời khuyên gì đó giúp em tỉnh táo lại. Hay chỉ đợn giản như là lắng nghe chuyện em thôi cũng được.
- Em nhận lấy đắng cay từ cuộc hôn nhân không có tình yêu
- Phụ nữ, hãy mạnh mẽ và can đảm lên
- Tôi đã trở thành bà mẹ đơn thân mạnh mẽ như thế nào?
Hôm nay em lại khóc . Cứ lúc nào rảnh hay đêm nào đặt lưng xuống giường em lại khóc. Em khóc vì hối hận vì đã quá yêu. Em khóc cho cái số phận đầy trớ trêu của em. Đã từng ly hôn một lần vì nghe gia đình lấy một người em chẳng yêu. Và chuyện ly hôn với em đã là một cú sốc. Mất 3 năm để em ổn định lại tinh thần. Khi mọi thứ dần ổn em lại yêu tha thiết một người nhưng gia đình họ không chấp nhận một người từng lấy chồng như em. Là người dân tộc. Không nghề nghiệp ổn định .
Rồi thì em có bầu họ cũng chấp nhận để làm đám cưới. Nhưng ngay sau đó em đau bụng dữ dội vì thai ngoài tử cung. Em đến viện muộn khi đã vỡ và mất máu quá nhiều. Đau đớn vì mất con và tất nhiên đám cưới em cũng bị hủy. Họ không một lời hỏi thăm còn anh ấy cũng không chịu được áp lực gia đình cũng ra đi. Em nằm trong viện nhìn ánh mắt người ta nhìn mình . Khi không chồng mà chửa khi bị họ nói họ dè bỉu. Em thế nào cũng được nhưng em đau lắm khi nhìn mặt bố mẹ. Lúc này em mới thấm em thấu e đã sai như thế nào.
Giờ thì hai đứa chia tay rồi. Nhưng tại sao lúc nào em cũng nghĩ về con người ấy. Nghĩ về những ký ức trước đây rồi lại khóc lại tự dằn vặt mình. Từ đợt mổ em gầy đi nhiều. Người yếu hẳn đi việc nặng nhọc chẳng làm được nữa. Liệu cứ thế này sau này em sẽ tiếp tục như thế nào. Em không biết em nên làm gì nữa . Càng ngày em càng nhớ con càng nhớ anh ấy. Nhìn bạn bè em không khỏi tủi thân Nhưng lại càng trách mình . Em phải làm sao hả các mẹ.
Cfsmedonthan