Chúng em vội vã yêu – rồi vội vã cưới. Kết quả đêm tân hôn thì chồng cặp với người yêu cũ (thứ một). Không có đêm tân hôn. Năm ngày sau nói dối vợ sang gặp người yêu cũ (số hai). ba ngày sau là gặp người yêu cũ (số ba). Cô này là nặng tình nhất. Em bắt được, anh ta lì ra nói dối em là bạn. Em về thưa với mẹ chồng thì mẹ chồng bênh con trai.
Vì em nghĩ mình mới lấy chồng không múm ôm xòm lên em nhịn cho qua. Không ngờ chồng em vẫn âm thầm qua lại với người tình thứ ba thỉnh thoảng nhắn tin ve vãn với cô số một và hai. Rồi em có bầu, tưởng chồng sẽ thay đổi yêu thươg vợ con. Nhưng không ngờ anh ta không thèm quan tâm để ý tới em. Kinh tế thì anh giữ hết không đưa cho em một đồng để lo cho bản thân và con. Ốm nghén môn thổ không ăn được gì vậy mà anh ta cũng không hỏi em một câu sống hay chết. Ban ngày anh ta chở em xuống cửa hàng rồi vất em ở đó không tiền không xe không điện thoại.
Mang bầu vừa mệt vừa đói vừa khát. anh ta cũng không đưa em một xu hay mua cái gì đó cho em. em đành ôm bụng mà con chịu đói khát. Mùa hè thì nóng mang bầu lại càng nóng hơn em không chịu nổi nửa đêm không ngủ được phải dậy rửa chân tay cho đỡ nóng thì anh ta chửi em nửa đêm còn dậy. Không một câu hỏi han. Trong suốt chín tháng mười ngày mang bầu. Anh ta cứ bỏ mặc em sáng chở xuống quán để đó rồi tận tối mới về. Nhiều hôm không thể thở nổi do mang vác nặng cộng thêm trời nắng không có nước ; bụng không có gì đôi khi tưởng mình sẽ chết. Nhưng cũng may được hàng xóm giúp đỡ. Đến gần ngày sanh bảo anh ta đưa tiền mua đồ cho con anh ta kèo nhèo. Đành ngậm ngùi xin tiền anh trai đi mua đồ đi vượt cạn. Còn thiếu cái chậu hết tiền không mua được bảo anh ta mua thì anh ta bảo không phải lúc. Đến khi đi mẹ anh ta mua cho cái chậu hai mươi nghìn thì chửi mình rình rang cả bệnh viện.
Xấu hổ không biết làm sao. Mình đành bảo mẹ mình đưa cho mình hai mươi nghìn để trả. Tiền viện phí toàn bộ nhà bà đùn đẩy hết cho mẹ mình phải trả. Xong khi ở viện về được năm ngày mẹ mình thấy vây đành xin mình ra ngoài đó để mẹ chăm lo cho. Vì bé khóc suốt đêm không chịu ngủ, bà cũng không ngủ được lên chửi mình là không biết dạy con. Trong khi đó con mình mới được mười ngày tuổi. Mẹ mình thấy vây lên xin mình về nhà chăm lo. Mình buồn lắm, vì vừa sinh xong chồng không ở lại chăm sóc cho vợ mà đã mải về đi mua mấy triệu quần áo về đi đám cưới rồi cặp với cô số một. Mình cố cho qua vì không muốn con mình không có bố. Không ngờ đã không đưa tiền cho mình mà tiền họ hỏi thăm anh ta cũng hỏi mà lấy đi dán xe để đi chơi với cô thứ ba.
Suốt ba tháng trời từ khi sinh anh ta không thèm nhìn mặt con, cũng không bế con để mặc phó cho ba mẹ mình. Từ khi bước chân đi lấy anh ta bao nhiêu tiền của ba me mình cho làm của hồi môn, anh giữ hết. Hai năm không một ngày hạnh phúc. Không có một chút quyền quyết định. Mất tự do. Hai năm ba mẹ vợ nuôi cả hai vợ chồng không ngờ để ngày hôm nay anh ta tất cả vì người tình, nên anh ta đối xử mình như thế. Không nhìn mặt con. Anh ta còn bênh người tình thứ ba trước mặt họ hàng hai bên. Mà xúc phạm mình và bảo không chung sống với mình nữa.
Thật sự mình không còn là mình nữa lúc nào mình cũg trong tâm trang sợ hãi. Lại còn ý định tự tử nữa. Mình có nên chấm dứt cuộc hôn nhân này không?
cfsmedonthan