Đàn bà, ai chẳng sợ con số 30 của tuổi tác. Đàn bà bước qua 30 là như bước sang một chặng dài của . Đàn bà sợ con số 30 như sợ chính giây phút tuổi trẻ sẽ rời xa mình. Cứ thế mà cuống cuồng chạy cho kịp, như thể tuổi già cứ đang muốn bổ nhào về phía họ.
Nhưng thật ra, 30 mới là độ tuổi đàn bà biết đúng giá trị của mình nhất. Cái giá cho những hợp tan ở đời là khi đàn bà đã biết yêu thương chính mình hơn bao giờ hết… Đàn bà 30, đã qua cái ngưỡng yếu mềm non trẻ
Ở những năm 20 của cuộc đời, đàn bà có cố mạnh mẽ, bản lĩnh cỡ nào cũng đầy non trẻ và yếu mềm. Có chăng đó là những năm tháng họ dần tập đứng vững trên những chông chênh ban đầu của cuộc đời đàn bà. Mà rõ ràng, đàn bà, chẳng ai sinh ra đã tự dưng mà kiên cường. Cũng từng yếu mềm đến mong manh, quấn quýt với đời mà tự mạnh mẽ dẻo dai.
Lại nghĩ, năm tháng thanh xuân có đẹp, chắc cũng vì những điều là đầu tiên. Nơn nớt đầu tiên, tổn thương đầu tiên, vì vậy mà bỡ ngỡ, mà khó quên đến khó tả. Để trải qua hết thảy, đàn bà 30 bước sang ngưỡng yếu mềm non trẻ, tự học cách mạnh mẽ khi cần, dẻo dai khi muốn. 30, vốn dĩ là độ tuổi vàng của khí chất và bản lĩnh của đàn bà.
Đàn bà 30, chắc cũng đã nếm đủ những đổ vỡ một thời. Dù ít hay nhiều, những vết thương trong lòng họ cũng đủ in hằn những năm tháng son trẻ. Đàn bà của những năm tháng 20 có thể vì một nỗi đau thất tình mà quằn quại như thiên trường địa cửu.
Để rồi khi 30, đàn bà lại thấy hóa ra đó chỉ là một vết trầy của năm tháng, nào có thể giết chết được họ. Lại hiểu, qua mỗi lần hợp tan ở đời, đàn bà lại càng trưởng thành. Rồi lại thấy âu hết thảy cũng là duyên phận, kẻ đến người đi, phân ly một đời, cũng là lẽ thường tình.
Đàn bà 30, qua đủ những đổ vợ để dư thừa yêu thương cho chính mình. Những năm tháng tuổi trẻ, đàn bà sẵn sàng làm đau chính mình vì kẻ lạ. Đàn bà 30 như em, tự an yên đã là hạnh phúc. Đàn ông có thì vui, không có cũng không chết được. Đàn ông đến, em niềm nở, đàn ông đi, em không níu kéo. Thứ hạnh phúc vẹn tròn nhất trên đời chính là đúng người, đúng nhân duyên. Em thà kiên nhẫn, thà đợi chờ một người duy nhất, chứ yêu thương cũng nào cứ đầy mà không vơi. Em còn bè bạn để vui vầy, còn đam mê để theo đuổi, còn cả gia đình để trở về.
30, em không nghĩ mình còn vì một người đàn ông mà không thiết tha hạnh phúc. 30, em dần nhận ra đàn ông không là tất cả. Đàn ông có thể đến, cũng có thể đi. Đàn ông mang đến hạnh phúc, rồi cũng sẽ gieo khổ đau. Đàn ông là món quà, cũng vẫn có lúc như một món nợ phải trả. Vì vậy, hạnh phúc của đàn bà chắc chắn không thể chỉ vì đàn ông mà tồn tại.
30, đẹp đẽ nhất chắc cũng là vì khi đàn bà nhận ra mình còn nhiều hơn một chữ tình, đầy hơn một người đàn ông không đáng. Do đó mà cuộc sống như rộng ra những hạnh phúc giản đơn. Mỗi ngày đều vì vậy mà đáng để sống. Vì vậy mà vội vã làm gì, hấp tấp làm chi, đàn bà 30 cứ bình thản mà hạnh phúc, nhé!
Medonthan