Gửi anh, người chồng và người cha tương lai của con em hôm nay con chúng mình ở trong bụng em được 27 tuần rồi, nó bắt đầu quen dần với giọng nói của ba mẹ nó, nhưng có lẽ nó chỉ quen với giọng của mẹ nó là em thôi từ lúc có thai đến giờ, em đã trải qua biết bao nhiêu khó khăn, lời miệt thị, lời khiển trách từ mọi người xung quanh.
Nhưng em bỏ ngoài tai, em chỉ biết con em cần có cha và mẹ nhưng anh, anh thật sự hết yêu thương em rồi, tờ giấy đăng ký kết hôn, hay một cái đám cưới có lẽ là do anh muốn có trách nhiệm với đứa con trong bụng em mà thôi, em mang thai, hay đói bụng vào lúc khuya,hay bị chuột rút, mọi việc đó nếu như có anh ở bên em thì có lẽ sẽ tốt biết bao nhiều, còn đằng này một mình em tự làm hết, bụng em to nên việc cúi xuống để xoa bóp chân rất là khó khăn, nhưng em phải cố gắng hết mức có thể, anh chẳng quan tâm hôm nay em thế nào, con mình đạp ra sao….
Em biết khóc rất có hại cho con nhưng thực sự em không kìm nổi cảm xúc của mình, em tủi thân, em cô đơn ngay trong cuộc hôn nhân của mình, em cần 1 bờ vai lúc em mệt, em cần người vỗ nhẹ bụng để nói chuyện với con em, em cần một người tâm sự chuyện vui buồn với em lúc đêm xuống, những điều đó có lẽ sẽ không xảy ra với em. Giờ em có lẽ làm mẹ đơn thân, lùi cũng không được, tiến tới cũng không xong giờ em thật sự bất lực. Các mom cho em xíu động lực.
cfsmedonthan
Bình luận bị đóng