Singlemom đã phải chịu nhiều thiệt thòi và khổ chực, chịu ánh mắt xoi xét của người đời cũng đã đủ tủi thân, ấm ức. Sẽ ra sao, áp lực thế nào khi sự lạnh nhạt và tàn nhẫn ấy lại xuất phát từ chính những người mà mình thương yêu và tin tưởng
-> Những nỗi đau mà mẹ trải qua, con nào có thấu hiểu được
Đầu tuần,biết là không hay ho lắm,nhưng vẫn phải lên đây,xin các mom 1 chút đồng cảm,chia sẻ. Có mom nào ở đây cảm thấy bất lực với chính nhà ngoại của mình không? Từ ngày trở thành singlemum đến giờ, em luôn gặp phải áp lực đến từ chính bố mẹ ruột mình. Em luôn bị than phiền, trách cứ, khi quyết định ly hôn. Em luôn bị gán ghép trở lại với chồng cũ. Và đương nhiên,sau mỗi lần không nghe lời, là em lại bị mắng, chửi, lạnh nhạt.
Cũng vì như vậy, mấy mẹ con em đã phải thuê nhà ở riêng, để tránh những lúc va chạm vs bố mẹ. Em hiểu, cuộc sống singlemum chưa bao giờ là dễ dàng. Để cố gắng vươn lên trong cuộc sống, em vẫn phải nhờ bố mẹ giúp đỡ, nhưng không có nghĩa đỡ cho em, giúp cho em, là có thể mang sự giúp đỡ ấy ra làm điều kiện đánh đổi.
Làm bố làm mẹ,ai cũng mong con êm ấm,nhưng khi sự êm ấm nó không được như bình thường nữa,thì em cũng chỉ mong được bình an,yên ổn để lo kiếm tiền nuôi con thôi. Nhưng em không được hiểu và thông cảm các mom ạ.
Em thấy tủi thân thực sự. Lúc chỉ có 3 mẹ con thôi thì không sao,chứ mỗi lúc phải đối diện với bố mẹ em, lúc nào em cũng phải gồng mình lên, bởi sự bằng lòng mà không bằng mặt, từ chính người thân của mình. Ban nãy, em rất vui vẻ khoe vs mẹ rằng con được thăng chức,được tăng lương và sẽ được chuyển tới làm việc gần nhà mình ở, sẽ thuận lợi biết nhường nào. Nhưng đáp lại, là sự lạnh nhạt, là 1 gáo nước lạnh tạt thẳng mặt em. Mọi mong chờ về 1 hành trình tốt đẹp tiếp theo của em,gần như sụp đổ.
Lúc này đây,chẳng biết nói sao,chỉ biết ngồi 1 chỗ khóc. Khóc cho mọi thứ nó sẽ trôi qua đi nhẹ nhàng. Rồi vẫn phải cố gắng bước tiếp, để chứng minh cho mọi người thấy,SINGLE MOM không phải là xấu,không phải là dấu chấm hết cho cuộc đời của mỗi người phụ nữ.
Medonthan!