Đàn bà nuôi con một mình là điều gì đó khó để những người vợ chấp nhận. Có những người phụ nữ cả đời cũng không có khái niệm “ly hôn”.
Ngay cả khi chồng tệ bạc, bỏ bê gia đình, tổn thương vợ con, vợ cũng chỉ biết uất ức Hay chồng có bồ, bỏ vợ theo bồ, hết về rồi lại đi, vợ cũng chỉ khổ đau cam chịu với suy nghĩ nhịn một chút thì chồng sẽ về. Sức chịu đựng của nhiều người vợ lớn tới mức họ không sợ bất cứ điều gì, chỉ sợ mỗi hai chữ “ly hôn”. Ly hôn với họ đáng sợ tới mức họ thà hy sinh mọi thứ, thậm chí là mạng sống, hạnh phúc của mình chứ quyết không buông tay.
Khi đứng trước một người vợ chịu quá nhiều tổn thương vì người chồng tệ bạc, có lẽ ngoài sự kiên nhẫn nghe họ nói, khó có ai khuyên họ được điều gì khác. Vì nếu không kiên nhẫn, người đối diện chắc sẽ phải gào lên chỉ để hỏi: “Vì sao chị khổ thế mà vẫn không buông tay? Chị sợ gì mà phải chịu đựng?”. Chỉ vì chẳng ai muốn họ cố chấp khiến bản thân phải thương tổn nhiều như thế, vì họ vẫn còn sự lựa chọn khác. Không ai đủ sức kéo họ ra một cuộc hôn nhân mà họ không muốn bỏ, không ai đủ sức giúp họ thôi ám ảnh về ly hôn đến thế.
Nỗi sợ ly hôn đâu chỉ tồn tại ở những người phụ nữ ít hiểu biết, hay chỉ biết quanh quẩn ở nhà nội trợ. Thậm chí, phụ nữ giỏi giang, xinh đẹp, lương cao vẫn có nỗi sợ này. Họ có vô vàn những ly do để không thể buông tay, là còn yêu, là vì con, là sợ dèm pha… Phụ nữ có quá nhiều lý do để chịu đựng một cuộc hôn nhân đã đổ vỡ. Họ khó chấp nhận mang tiếng “đàn bà nuôi con một mình”.
Nhưng thật ra, ly hôn, hay thậm chí là nuôi con một mình vẫn tốt hơn là chung sống với chồng tệ bạc. Cuộc đời phụ nữ, mọi thứ đều có thể trở thành hy vọng, chỉ trừ giữ ở bên một người đàn ông tệ. Gã đàn ông ấy ngoài việc dập tắt hết hy vọng của phụ nữ, anh ta còn có thể gieo vào không ít tuyệt vọng và tổn thương.
Nếu nói rằng vì còn yêu mà ở lại thì cũng hãy ly hôn đi. Không có ai yêu một người tệ bạc với mình cả đời được. Nếu bạn còn yêu hãy tin rằng ngày mai tình yêu ấy cũng sẽ không còn. Cứ bình tĩnh đi, đừng sợ, sẽ có ngày bạn chẳng còn nhớ nhung hay thương yêu nữa. Đó là tình yêu của bạn, bạn có thể giữ tới khi nó không còn. Nhưng một gã đàn ông tệ thì nhất định phải vứt!
Nếu nói rằng vì con thì lại càng phải ly hôn. Vì bạn ly hôn cũng đâu có nghĩa là con bạn không còn cha. Dù anh ta là một gã chồng tồi thì cũng không thể phủ nhận huyết thống với con bạn. Con rồi sẽ lớn, sẽ có cuộc sống và niềm vui khác, còn bạn nếu không buông tay thì cả đời phải dây dưa với người tệ bạc.
Nếu nói rằng bạn không đủ sức nuôi con, thì có phải là quá yếu đuối rồi không? Con người sinh ra đã độc lập, chẳng ai chết nếu sống thiếu ai. Dù khó tới mức nào, chỉ cần bạn còn sống, bạn chắc chắn có thể tự nuôi được mình và con. Cùng lắm là khổ một thời chứ chẳng khổ một đời được. Còn nếu cứ giữ lấy chồng tệ bạc thì bạn chắc chắn sẽ khổ hết tháng ngày còn lại.
Nếu bạn sợ người ta bàn tán thì cứ nghĩ xem có ai sống giúp được bạn ngày nào? Họ có khiến bạn hạnh phúc hơn, hay có cùng bạn chịu đớn đau cùng? Không, chẳng ai sống giúp bạn được cả, vì thế cũng đừng sống vì vài lời nói của họ.
Phụ nữ ở đời, hãy nhìn vào cuộc sống của mình nhiều hơn, hãy xem mình có hạnh phúc chưa, hay chỉ toàn khổ đau và tổn thương. Khi không còn có thể thay đổi được một người chồng quá tệ, thì con đường duy nhất để bạn có thể “sống” lại chính là ly hôn.
Hãy cứ nghĩ rằng việc sống một mình, nuôi con một mình vẫn dễ thở hơn phải chịu cảnh không được tôn trọng từ bạn đời. Hãy nghĩ rằng thậm chí có phải lỡ dở một lần, khó có bến đỗ lần hai vẫn bình yên hơn việc bị chồng ghẻ lạnh, phản bội và coi thường. Ly hôn và nuôi con một mình có khi lại là một chân trời mới để phụ nữ bớt đau, bớt khổ, và bớt tủi thân hơn…
Và hãy nhớ, cuộc đời này của bạn, con cũng là của bạn.
Medonthan