Xin chào mọi người, mình là thành viên mới muốn tham gia hội mẹ đơn thân của những người cùng cảnh ngộ để có thể được trải lòng, chia sẻ mọi chuyện, có thể nhờ mọi người giúp hoặc có thể giúp ai đó trong khả năng của mình. Khi mình ngồi viết những dòng này là lúc trong lòng đang nặng trĩu âu lo, ngổn ngang suy nghĩ và nhớ con tha thiết.
>>Bài liên quan
- Hãy mạnh mẽ lên mà sống, hỡi những bà mẹ đơn thân
- Chàng trai chối bỏ khi biết bạn gái mang thai, và cái kết ?
- Chồng vũ phu, ngoại tình, tôi muốn ly hôn nhưng con còn quá nhỏ
Con mình bị bệnh tim bẩm sinh nhưng vì phải bươn trải kiếm tiền nuôi con mà phải gửi con lại cho một người bà con năm nay đã ngoài 70 tuổi nuôi dưỡng hộ để đi làm lấy tiền mua sữa cho con. Từ lúc đang mang bầu khi biết con bị bệnh thì người cha vô lương tâm và người bà không đạo đức đã bắt mình bỏ con đi mặc dù lúc đó con đã được 25 tuần tuổi, rồi khi sinh ra, để chờ mổ cho con mình đã phải nằm hành lang bệnh viện, ăn cơm từ thiện cả tháng trời mà không hề được chồng chăm sóc mặc dù trước khi sinh có bao nhiêu tiền mình đã dồn hết để đưa cho anh ta. Đến ngày hết ở cử phải đi làm lại thì 2 mẹ con họ đã bàn mưu tính kế rồi chửi bới, đánh đập rồi đuổi 2 mẹ con mình ra khỏi nhà khi trong tay mình không tiền bạc, không nhà cửa, không người thân thích.
Ôm con ra đi khi chỉ còn lại cái xác khô héo 38kg, ngày đưa con đến cơ quan dải chiếu cho con nằm lăn lóc dưới chân bàn làm việc, tối lại ôm con đi tìm nhà trọ. Được hơn 1 tuần thì mình lại bị sảy thai, đông huyết phải đi cấp cứu lúc 12h đêm, cùng đường và vì con không có ai trông nên mình đã đưa số điện thoại của anh ta cho bác sỹ gọi cho hắn ta để báo tình trạng của mình rồi mình nhắn tin nói nhờ hắn ta đến trông con hộ vì đang phải gửi hàng xóm và đến lấy thai bị sẩy đem vào chùa gửi để khỏi tủi thân con, vậy mà hắn ta làm thinh như không biết lại còn cùng mẹ đi công viên chơi và chụp hình vui vẻ. Có trong mơ mình cũng không thể tưởng tượng được cuộc đời mình lại có lúc rơi vào cảnh cùng cực như vậy. Sau đó một thời gian thì may mắn có bà cô chuyển vào Bình Dương sinh sống nên mình đành phải gửi con lên nhờ bà nuôi vì không thể đủ tiền thuê người trông cháu được.
Một mình phải đủ mọi thứ chi tiêu, cả hàng chục mối phải lo, nào tiền sữa cho con, tiền trả công cho bà, tiền nhà trọ, tiền ngân hàng ( trước đây bà chưa vào mình phải vay tiền ngân hàng để thuê người giữ bé ), tiền ăn của mẹ, của con, đến nỗi đến tuổi chích ngừa cho bé mình cũng không có tiền để đưa con đi, rồi tiền đưa con đi tái khám bệnh định kỳ. Con thì bị suy dinh dưỡng mà mình cũng không đủ khả năng thuê một phòng trọ riêng để đón con về ở cùng mà chăm con nữa. Bù đầu vì lo lắng tiền bạc làm mình chẳng còn đủ sức để chuyên tâm vào công việc dẫn đến thường xuyên bị phê bình. Giờ mình đang có ý định làm một số đồ ăn tự làm để bán trên mạng, mẹ nào có nhu cầu hay biết ai có nhu cầu thì giới thiệu mua hộ cho mình với nhé. vì đã có con, muốn để phúc lại cho con và khi con mình bị bệnh mình cũng đã cầu nguyện và hứa sẽ làm điều thiện nên các mẹ yên tâm không phải lo về chất lượng của đồ ăn đâu.
Xin cảm ơn mọi người đã đọc tâm sự của mình ( dù có ủng hộ mình mua hàng hay không ), vì đây là lần đầu tiên mình dám trải lòng kể ra chuyện này. Chúc tất cả mọi người luôn vui vẻ, hạnh phúc bên thiên thần bé nhỏ của mình. Cầu mong mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến với tất cả chúng ta.
#cfsmedonthan