Ngày hôm nay tôi không biết phải làm sao nữa, mong mọi người ở hội mẹ đơn thân cho tôi ý kiến. Tôi và chồng tôi bây giờ yêu nhau hơn 1 năm sau khi tôi sắp tốt nghiệp cao đẳng. Chúng tôi đã đi quá giới hạn cho phép(ăn cơm trước kẻng) và có thai được hơn 1 tháng. Anh ta bảo tôi đi bỏ và cũng không hỏi han gì.
>>>Bài liên quan:
Cưới một người chồng lười biếng tôi chỉ muốn làm mẹ đơn thân
Cưới người chồng gia trưởng tôi chỉ muốn làm mẹ đơn thân
Tưởng lấy được chồng ngoan biết lo làm ăn nhưng không ngờ..
Tiếp sau đó anh ta bảo tôi cho mượn máy tính và kết quả là mấy tính của tôi anh mang đi cầm đồ. Rồi anh ta bảo tôi đưa 5 triệu để chuộc máy về. Tôi lúc đó đi làm dành dụm được đưa cho anh ta vì đó là máy bố mẹ tôi vất vả làm để mua cho tôi. Rồi cuối cùng tôi cũng mất cả 5 triệu. Tôi gọi cho bố anh ta thì bố nó bảo lấy về trả tôi. Cuối cùng nó cũng bán mất. Rồi anh ta lên chỗ tôi làm cũng lấy mất tiền của tôi. Tôi quá ngu chứ không phải ngu nữa. Và cuối cùng tôi lấy anh ta.
Ngày tôi cưới cũng là ngày bố mẹ anh chị khóc hết nước mắt vì tôi. Ngày đầu tiên về tôi phải dọn tới 10h tối. Ăn vội bát mì tôm và ngủ. sáng dậy sớm 5h don dep. Sau 2 ngày tôi đi làm lai. Đi đi về về 80km. Vậy mà chồng tôi nó ở nhà ăn chơi. Tôi bảo anh ta đi làm anh ta bảo cô đi làm thiếu gì tiền. Rồi hỏi tới bố me bên ngoại cho tôi bao nhiêu. Tôi biết thế là tôi đã quá dại dột khi không tìm hiểu kĩ.( tôi lấy chồng xa 80km). Tôi không trách ai chỉ tự trách bản thân. Tôi nghĩ lại con gái của bố mẹ chồng đi làm như tôi mà về ông bà ấy bảo không phải đi đi về vể như thế cứ ở dưới đây cho đỡ mệt. Còn tôi phải về. Hằng ngày đi làm mua thức ăn về nấu nướng xong ngủ được 3- 4 tiếng. Có khi 2 tiếng phải dậy để chuẩn bị bửa chiều. (tôi làm ca ngày ca đêm) còn con gái ông bà ấy không phải làm gì cứ ngủ thoải mái. Tôi chỉ nghĩ sao bất công đến vậy. Rồi tôi không chịu được nên đã xin nghỉ công ty về nhà.
Lúc đó tôi không mua thức ăn hằng ngày nhiều nữa vì ở nhà mà. Ông bà và chị chồng bắt đầu soi mói. Chị chồng nói với chồng tôi là vợ mày chẳng biết làm gì. 4 tháng sau tôi có bầu tiếp và thằng chồng tôi vẫn suốt ngày chơi bời. Tôi nói với cả gia đình nhà chồng cuối cùng nhà nó bênh nhau bảo do tôi không bảo chồng đi làm nên mới thế. Tôi uất ức không nói nên lời. Có nhiều chuyện tôi chẳng kể hết được. 9 tháng sau 1 bé trai ra đời và đó là sự sống của tôi bấy giờ ở nhà chồng. Giờ con tôi được hơn 3 tháng rồi. Ngày tôi sinh về ba me chồng bảo tao sợ mày không đẻ được con trai. Tôi chỉ bảo con nào cũng là con tôi. Rồi mẹ tôi lên biết tôi khổ bà đã khóc. Rồi bà ở với tôi 10 ngày bà về để còn lo công việc ở nhà. Ba đưa cho tôi ít tiền bà dành dụm được bảo mua đồ ăn mà ăn còn lấy sữa cho con bú không tội nó. Tôi đã khóc rất nhiều. Các anh tôi vì thương tôi cũng có cho tôi 1 ít để mua bỉm cho con. Rồi tôi cố gắng ăn ít đi 1 chút để tiền lo mua bim mua sữa cho con không phải ngửa tay xin bố mẹ chồng vì sau đó suốt ngày bị sỉ nhục không mua nổi bỉm cho con. Rồi chồng tôi lấy cả tiền người ta cho con tôi chơi cờ bạc.
Chồng tôi chơi cờ bạc (bố chồng thì cũng chơi lâu rồi). Được bao nhiêu tiền chỉ có bố con họ biết với nhau và rồi 1 ngày chồng tôi thua và mang điện thoại của tôi đi cầm. Ông bà ấy liền tuyên bố cho ăn riêng và không liên quan gì. Tôi thầm nghĩ lúc được tôi cũng chẳng biết những lúc thua thì kệ nó. Và chồng tôi bảo tôi xoay tiền trả nó và cho nó 1 cơ hôi này sẽ tu và làm ăn nuôi con. Tôi đã không còn niềm tin nữa và tôi bảo không có vay ai cả. Sáng hôm sau tôi sắp xếp quần áo để mang con về quê ngoại và ly hôn nhưng ra đến cửa tôi nghĩ lại. Con tôi không có cha và về ngoại tôi sẽ bị dân làng hàng xóm dị nghị và còn bố mẹ tôi nữa. Tôi phải làm sao mong mọi người cho ý kiến.
Cfs gởi về medonthan
1 bình luận
buon qua.b co gang len