Phát hiện ra chồng tòn tem với người đàn bà khác, thậm chí còn quay hình lại những cảnh mây mưa làm kỷ niệm, tôi đã sụp đổ hoàn toàn.
- Làm mẹ đơn thân cũng là điều hạnh phúc
- Tôi đã học được nhiều điều khi chồng cũ từ bỏ mẹ con tôi
- Kết thúc có hậu của mẹ đơn thân tuổi teen
Sau những tháng ngày hàn gắn không thành, tôi quyết liệt đòi ly hôn, bất chấp thái độ ăn năn sám hối của anh ta. Vì có sống chung nhà, chúng tôi không thể nào có thể ngủ chung được nữa. Trong tôi luôn gợn lên cảm giác của sự nhơ nhớp chung đụng. Những cảnh sex của họ ám ảnh tôi. Anh ta trên giường với người tình hoàn toàn là một con người khác, không hề có một dấu tích nào của người đàn ông 8 năm trời bên tôi – đó là cú sốc khiến tôi bàng hoàng, đờ đẫn.
Bạn bè bảo, sao thằng M. ngu quá, vợ thì đẹp, con thì ngoan mà lại đâm đầu vào cái con đàn bà xấu xí và hư hỏng đó. Chỉ có mình tôi hiểu, người đàn bà ấy rù quyến anh ta bằng bản năng tình dục mạnh mẽ và bạo liệt, một hình ảnh “gái hư” nóng bỏng trên giường – đó là thứ mà tôi, người phụ nữ lớn lên trong một môi trường giáo dục nghiêm khắc của cha mẹ đều là nhà giáo, không bao giờ có được.
Trước khi quyết định ly hôn, tôi đề nghị giữ 2 con để chúng không chịu cảnh mẹ ghẻ con chồng. Anh ta tuyên bố: nếu vậy tôi không có trách nhiệm chu cấp nuôi con. Tôi cứng cỏi đáp: không thành vấn đề.Sau ly hôn 3 mẹ con tôi sống một cuộc sống không đàn ông. Tôi lao ra làm lụng để gồng gánh hàng tá những khoản chi tiêu cho 2 con nhỏ. Tiền trường, tiền sữa, tiền sách vở, đồ chơi, tiền con đi khám bệnh…. Trời ơi, trước đây tôi không ngờ nuôi con lại tốn kém đến thế!
Tôi tằn tiện chi tiêu cho bản thân. Tôi gạt bỏ những lời tán tỉnh của đàn ông quanh mình. Mục tiêu lớn nhất lúc này là làm sao để con tôi đầy đủ và hạnh phúc. Tôi nhận thêm việc báo cáo thuế cho các công ty, đêm nào cũng cặm cụi làm cho tới khuya.
Có những đêm thanh vắng, khi rã rời với những con số, tôi thấy mình kiệt sức. Tự hỏi mình có sai lầm hay không khi phải gồng gánh một lúc hai con, mệt mỏi và kiệt quệ. Tôi nhớ lại những tin nhắn của bạn bè về chồng cũ: “Ly hôn là quyết định ngu ngốc nhất trên đời. Thằng đó rũ bỏ trách nhiệm làm cha và chạy thẳng tới tình yêu mà trước đó nó phải giấu giếm.” “Nó chẳng chu cấp nuôi con 1 đồng, vài tháng về dắt con đi ăn kem, chụp hình con up lên Facebook để khoe khoang, tỏ ra là người cha trách nhiệm. Mày sai lầm rồi.” “Chúng nó sắp cưới nhau rồi đó.”…. Tin tức về kẻ bội bạc ngày nào cũng đến tai tôi, bằng cách này hay cách khác.
Tôi bảo, tôi không quan tâm tới “chúng nó”. Nhưng trong thẳm sâu lòng tôi vẫn trĩu nặng khi nghĩ về hai con người đó. Nhiều khi như có ma xui quỷ khiến, tôi lại vào facebook của chồng cũ. Nhìn hình anh ta và người tình tay trong tay hạnh phúc, tôi như muốn quỵ ngã trong đau đớn. Đàn ông đều vô tình như thế sao? Khi dứt áo ra đi là họ vô tư như thế, hăm hở với cuộc tình mới như một chàng trai lần đầu yêu, chẳng thèm đoái hoài tới con cái? Nhìn các con thiếu tình thương của người cha, tôi đau xé lòng, cố gắng dành nhiều thời gian bên con để bù đắp khoảng trống quá mênh mông ấy.
Rốt cuộc anh ta đâu phải là người mang nặng đẻ đau, tạo ra hình hài những thiên thần ấy? Với anh ta, con cái như những con búp bê xinh đẹp, để hôn hít cưng nựng mỗi khi thấy cần, thế thôi. Và khoe với cả thế giới mình là ông bố có những đứa con tuyệt vời.
Bạn bè khuyên, hãy mau mau đi bước nữa để tìm một bờ vai vững chãi, cùng san sẻ gánh nặng nuôi con và có một hạnh phúc mới. 31 tuổi, tôi biết mình vẫn còn mặn mà và nỗi đau khổ dường như làm tôi đẹp hơn. Có điều những người đàn ông đến với tôi, tôi có thể nhìn vào lòng họ như nhìn sâu dưới tận đáy hồ nước trong, có thể thấy cá bơi, rong rêu thậm chí bọ gậy. Tôi đọc được họ đang nghĩ gì về mình. Rằng những người đàn bà hậu ly hôn khát khao nhục dục, như cánh đồng khô hạn mong được cơn mưa rào tưới tắm, họ dễ dàng dâng hiến và trở thành nô lệ trên giường.
Một người bạn thân nói với tôi, “T. ơi, mày đừng nghĩ vậy, oan cho những người đàn ông tử tế. Chúng mình còn trẻ lắm, đời thì đẹp lắm. Hãy mở lòng và tận hưởng hạnh phúc đi, mày xứng đáng được như thế. Thời gian sẽ là liều thuốc công hiệu cho mọi vết đau. Nhưng trước hết muốn nhanh lành vết thương thì hãy nhìn đàn ông bao dung hơn T. nhé.”
Tôi hiểu bạn tôi nói đúng. Thời gian sẽ là liều thuốc tốt nhất dành cho tôi. Còn giờ đây tôi chỉ cầu mong mình có đủ sức khỏe và sự mạnh mẽ để giữ cho mái ấm nhỏ bé của mình được bình yên.
Thật lòng tôi nguyện cầu điều đó.
Theo nhipsongphunu
Bình luận bị đóng