Tôi đau đớn và thương con rất nhiều, dường như mất phương hướng trong cuộc sống, lo lắng đủ thứ, không biết rồi đây mẹ con tôi sẽ sống ra sao, tương lai con tôi sẽ như thế nào?
Tôi làm mẹ đơn thân dù vẫn có chồng - Là một single mom, mình vẫn vô cùng hạnh phúc!
- Tôi sẽ chủ động làm mẹ đơn thân
Tôi đã thực sự trở thành bà mẹ đơn thân sau 14 năm chung sống với người chồng mà tôi nghĩ không bao giờ có thể rời xa nhau. 26 tuổi, tôi yêu anh và hơn một năm sau làm đám cưới. Rồi tôi sinh một bé gái, chúng tôi sống rất hạnh phúc.
Khi bé được 6 tuổi, anh có người phụ nữ khác. Tôi đã sốc và ngã bệnh nặng. Sau đó được chữa khỏi bệnh (tôi bị trầm cảm mất 2 năm sau cú sốc bị phản bội) và tôi vẫn tiếp tục chung sống với chồng đến nay là 7 năm. Thời gian đó, chúng tôi sống ly thân dù vẫn cùng chung một mái nhà. Con tôi không hề hay biết chuyện của bố mẹ, cháu chỉ thắc mắc là mãi sao mẹ không sinh thêm em bé. Nhiều lúc cháu hỏi làm tôi ứa nước mắt vì đã không cho con có chị, có em. Tôi cảm thấy có lỗi với con rất nhiều. Cháu có lần còn hỏi: “Mẹ ơi, hay mẹ bị vô sinh, mẹ đi chữa đi, con muốn có em”. Lúc đó, tôi chỉ ậm ừ trả lời con để cháu không thắc mắc nữa. Cháu đâu có biết mặc dù bố mẹ vẫn sống chung nhà nhưng làm gì có cuộc sống vợ chồng đúng nghĩa.
Tôi đau đớn và thương con rất nhiều, dường như mất phương hướng trong cuộc sống, lo lắng đủ thứ, không biết rồi đây mẹ con tôi sẽ sống ra sao, tương lai con tôi sẽ như thế nào? Tôi suy sụp rất nhiều và thương con vô bờ bến. Lo lắng cho tương lai của con khi không còn trong vòng tay đầy đủ của bố mẹ nữa. Tôi mong sẽ sớm vượt qua nỗi đau này để còn tiếp bước và là chỗ dựa vững chắc cho con từ nay trở đi. Tôi mới ly hôn được mấy tháng nên tâm trạng mệt mỏi rất nhiều. Xin các bạn một lời khuyên.Cháu bé nên chưa hiểu được những khúc mắc của bố mẹ, rằng mẹ và bố đã ly thân từ rất lâu rồi, làm sao có em được nữa? Còn chồng tôi vẫn đi đi về về, vì đặc thù công việc của anh nên hầu như anh vắng nhà suốt. Anh làm ở một cơ quan pháp luật nên thời gian ở nhà ít hơn ở cơ quan, anh phải trực suốt. Chúng tôi vẫn cố gắng che đậy để mọi người không biết tình trạng gia đình tôi, ra ngoài mọi người sẽ nghĩ chúng tôi rất hạnh phúc. Anh có địa vị trong xã hội, tôi làm ở một cơ quan nhà nước ổn định. Con tôi giờ 14 tuổi thì chúng tôi không thể chung sống được nữa.