Medon than.net- Tôi năm nay 28 tuổi, ý định làm mẹ đơn thân xuất hiện trong tôi từ lâu lắm rồi. Từ cái lúc tôi mới bước chân vào cánh cửa ĐH, có một số biến cố xảy ra với bản thân tôi khiến tôi tự ti về khả làm mẹ của mình. Từ đó tôi chỉ nghĩ đến chuyện sau này sẽ xin một đứa con rồi hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống. Bao năm qua, tôi chuẩn bị tâm lý cho việc mình phải đối mặt với cuộc đời như thế nào, đối diện với dư luận ra sao vì tôi đc sinh ra trong gia đình gia giáo, tại nơi còn quá phong kiến. Con tôi sẽ phát triển như thế nào nếu thiếu đi tình thương của người cha. Tôi muốn thuyết phục gia đình đồng ý, tôi muốn chuẩn bị kinh tế vững vàng, tôi muốn suy nghĩ thật kĩ trước khi thực hiện mọi việc. Và giờ, tôi thực sự muốn làm mẹ. Điều mà tôi đang băn khoăn là sẽ xin con từ ai? Hay tìm đến ngân hàng tinh trùng? Nếu từ một người nào đó mà tôi biết liệu có ảnh hưởng đến gia đình người ta ko? Nếu tìm đến ngân hàng tinh trùng thì sẽ tốn nhiều tiền trong khi khả năng của tôi chỉ có hạn, và chưa chắc thụ tinh một lần sẽ được.
Điều cốt yếu nữa là còn con gái liệu người ta có thực hiện được ko?! Nghĩ mãi chỉ có cách xin trực tiếp một ai đó là tốt nhất, nhưng giờ tôi lại chùng chân. Con đường ấy tôi đã đi được một nữa. Tôi quyết tâm rời xa nơi tôi sinh ra để đến một thành phố khác, dự định sau khi có con tôi sẽ quay về để ko ảnh hưởng đến gđ người đã cho tôi đứa con. Gần một năm bươn chải nơi đất khách, giờ cũng là lúc tôi nghĩ mình đủ chín chắn để tạo bước ngoặt cho cuộc đời, nhưng vẫn cảm thấy lo lắng thật nhiều. Mặc dù tôi đã chuẩn bị tâm lý cho bản thân nhưng vẫn thương con mình thật nhiều nếu nó được sinh ra mà ko đủ đầy tình cảm. Tôi lại muốn có thời gian để suy nghĩ kĩ hơn về quyết định của mình, cũng là cho bản thân thêm cơ hội nếu ai đó muốn gắn bó cuộc đời họ với tôi. Nhưng họ phải yêu thương tôi chứ tôi ko đánh đổi cuộc đời mình với một người chỉ vì “con gái phải lấy chồng”. Điều tôi lo lắng là càng chần chừ thì khả năng làm mẹ của tôi lại giảm xuống. Tôi muốn nếu con tôi có mặt trên đời đó là mong muốn và lựa chọn của tôi chứ ko phải một thời bồng bột, nông nổi. Liệu hai năm suy nghĩ và chuẩn bị đã đủ chín? Tôi cần những lời động viên, cần những lời khuyên cho quyết định của mình.
Từ Confession của Hội Những Bà Mẹ Đơn Thân