[Nhật ký mẹ đơn thân 1]
Viết rồi xoá …viết rồi out …và rồi mẹ quyết tâm viết !!!
Con yêu ah!!!
Không phải mẹ là người phụ nữ vô tâm , không biết suy nghĩ, không nhớ không thương con ???
Con có biết không ? Vượt qua sự ngăn cản của ông bà ngoại và mọi người mẹ đã đến với bố con và sinh ra con. Cha con một người đàn ông mẹ tin tưởng và nghĩ rằng sẽ bảo vệ chăm sóc mẹ con mình suốt đời. Nào ngờ sau khi đám cưới giữ mẹ và bố con được tổ chức (và mẹ đã có bầu con được 2 tháng ) bố con thay đổi 180°. Suốt ngày cờ bạc rượu chè đánh đập mẹ con vô cớ, bà nội con suốt ngày đổ thêm dầu vào lửa.
Cuộc sống của mẹ dường như rơi vào vực thẳm. Nhưng mẹ vẫn cố chờ ngày con chào đời, mong mọi thứ thay đổi. Nhưng nào ngờ “Ngựa quen đường cũ ” những trận đòn vô cớ lại đến với mẹ rồi có lúc con cũng là người dính phải. Vì con con quá bé mẹ cho biết chịu đựng rồi khóc cầu trời khấn phật từng ngày từng giờ mong con binh yên khôn lớn.
Con biết không ! Đến lúc con được 3 tháng tuổi sự chịu đựng của mẹ đã không còn nữa nên mẹ đành nhờ ông bà ngoại lên xin bảo : cho hai me còn về ngoại chơi. Ông bà nội và bố con đồng ý, thế la hai mẹ về ngoại. Một ngày hai ngày .. một tháng chẳng ai quan tâm gọi điện hay đến hỏi thăm con kể cả bố con và ông bà nội, dường như họ trút bỏ gánh nặng mẹ nghĩ thôi ở luôn đây càng tốt.
Nhưng ông bà ngoại đã đưa hai mẹ còn về,
Cuộc sống cũng chẳng thay đổi mà càng xấu hơn, sợ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của con mẹ lại chọn con đường ra đi ( nhờ ông bà ngoại xin về thời gian cho bố và mẹ suy nghỉ lại)
Con ah !!! Mẹ đã ở lại nhà ông bà ngoại 1 năm xem như mình ly thân, rồi bố con cũng dạt dẹo vào Sài Gòn không gọi điện hỏi thăm…ông bà nội không quan tâm không điện thoại hỏi.
Không chu cấp và trách nhiệm. Còn đi nói thiên hạ mẹ con mình bỏ về ..
Con được 1 tuổi nghĩ về cuộc sống tương lai con sau nay mẹ đành xa con ra Hà Nội tìm công ăn việc làm và mẹ đi làm kế toán cho nhà hàng ..hàng tháng gửi tiền về nuôi con và 3 tháng 1 lần về thăm con .
Con được 2 tuổi ..bố con ko 1 lời hỏi thăm , ý kiến gi nên mẹ quyết định làm Đơn Ly hôn .mẹ nghi một mình mẹ có thể lo cho cuộc sống của con.
Và bố con đã ký đơn và toà đã cho mẹ được quyền nuôi con, yêu cầu bố con cung cấp 500 nghìn đồng/tháng
Nhưng suốt 3 năm con khôn lớn đều được sự chăm sóc che chở của ông bà ngoại và tài chính là do mẹ (bố con chẳng ngó ngàng gì)
Sóng gió cuộc đời bắt đầu đến với mẹ khi mẹ quyết định ra nước ngoài làm việc ( mẹ nghĩ con còn bé nên tranh thủ kiếm tiền lo cho con sau này). Nào ngờ mẹ đặt chân ra nước ngoài được 2 tháng 10 ngày bố con dở thủ đoạn ” Về quê bắt cóc con ” .
Làm cho ông bà ngoại sống dở chết dở rồi báo công an. Còn mẹ thì khóc chết ngất khi nghe người bạn của mẹ báo tin .sau hai ngày được biết bố con đưa con vào Sài Gòn mẹ đã bình tỉnh tìm hiểu qua người thân tin tức về con, rồi động viên ông bà ngoại ( con là con chung nó cũng là bố , no không làm gì đâu ?? Không phải lo bố mẹ ah !!! , rồi bảo ông bà rút đơn kiện) bà ngoại ốm gần tháng trời. Ở nước ngoài mẹ không thể về được vi mới sang.
Mọi việc cũng dần nguôi và con ở với bà nội và bác gái con (chị chồng) còn bố con đã có gia đình riêng va có con riêng Dù biết cuộc sống của con tốt nhưng uất uất lắm chứ !
Cho đến bây giờ con trai của mẹ đã 6 tuổi, mẹ vẫn muốn trách nhiệm với con, gọi điện cho con hàng ngày mà con biết không (mẹ gửi quà , gửi sữa gửi tiền học thì họ bỏ không cần ?. Gọi điện gặp con rất khó)
Thật sự mẹ rất buồn rất tủi thân nhưng mẹ không biết phải làm thế nào ???? Mẹ không muốn tranh giành bởi pháp luật để có con , vì mẹ sợ con bị tổn thương …
Giờ đây mẹ đang cố gắng giết chết thời gian bằng công việc của mình. Và hàng ngày theo dõi con qua sự hỏi thăm của ông bà ngoại và bạn bè !!!
CFS gởi về medonthan.net