Mình sinh năm 87, nhưng nhìn vóc dáng nhỏ bé và gương mặt non nớt thì mọi người thường nghĩ mình là 9x.
- Tôi sẽ chủ động làm mẹ đơn thân
- Tâm sự rơi lệ của bà mẹ đơn thân
- Tâm sự nghẹn lòng của mẹ bầu đơn thân 36 tuần
Bạn trai mình lại kém mình 1 tuổi, mình làm thiết kế thời trang còn anh ấy đang học. Mình sống trong Nam đến khi ra Bắc mới yêu anh, gia đình anh gia phong, cổ hủ dưới Hải Phòng. Lần đầu về chơi mọi người rất chào đón mình song sau đó lại ngăn cản tình yêu của bọn mình. Anh thì nói đừng quan tâm vì anh sẽ cưới mình chứ không phải bố mẹ hay dòng họ của anh. Mình tin anh, yêu anh đến bây giờ cũng 2 năm rồi. Và bất ngờ khi mình có thai, anh lại mới ra trường đầu năm thôi, công việc còn chưa ổn lắm. Anh có phần hơi sock và khuyên mình nên bỏ cái thai. Nhưng mình tuyệt đối không bao giờ làm chuyện thất đức đó, mình khóc và nói sẽ không tha thứ cho câu nói này của anh. Rồi dần anh cũng thích thú với việc mình mang bầu. Anh sống với anh hai còn mình thuê nhà sống 1 mình. Hàng ngày anh sang đưa mình đi làm, chiều đón về ngồi chuyện trò đến tối phải về nhà ăn tối với anh trai.
Khi mẹ anh biết chuyện, bà cũng nói mình bỏ thai đi. Vì chồng bà không chấp nhận đứa con dâu như mình.Mình hiểu ra anh được nuôi dưỡng trong môi trường hoàn toàn khác mình nên mình bớt trách anh hơn. Bố mẹ mình biết chuyện thì thương mình lắm song vẫn nói ” 2 đứa yêu thương nhau thì sẽ vượt qua mọi chuyện”, vì bố mẹ vẫn trong nam nên thường khuyên bảo mình giữ gìn sức khỏe, có sắp xếp việc nhà ổn rồi mẹ sẽ ra HN chăm lo cho mình.
Mình không hề buồn khi không kết hôn mà đã có con, tất cả tình yêu mình đều muốn gom lại dành cho bé. Ngày nào mình cũng viết nhật ký tâm sự với bé con. Lần đầu siêu âm thấy hình hài con, mình đã xúc động đến phát khóc. Bây giờ bé đã được 19 tuần 3 ngày, là 1 bé trai khỏe mạnh, mình đã nghĩ ra tên để đặt cho bé rồi!
Gần đây bạn trai mình nói dối rất nhiều, cuối cùng phát hiện ra anh vẫn chưa lấy được bằng tốt nghiệp. Bố anh làm tổng giám đốc 1 cty của nhà nước ở HP, còn mẹ là giáo viên cấp 2. Đối với họ con trai không có bằng là 1 điều sỉ nhục ghê gớm nên anh đã phải nói dối từ cha mẹ, anh trai cho đến cả mình nữa. Bố anh bắt anh về quê, giám sát chặt chẽ không cho đi đâu. Còn mình thì thui thủi ở HN, ngày ngày chỉ biết tâm sự với con thôi.
Tuy mọi chuyện đến với mình đều không may song mình cũng chẳng than thân trách phận. Mình yêu con vô cùng nên dù là 1 bà mẹ đơn độc mình cũng vui lòng. Mỗi khi mình xúc động mà rơi nước mắt, con cũng biết cách an ủi mình bằng cái đạp nhẹ nhẹ vào thành bụng, nó như muốn nói” mẹ ơi đừng buồn mà, có con luôn bên mẹ đây!”. Mình vẫn làm việc chăm chỉ và hàng ngày đi bộ từ nhà đến công ty chỉ hơn 1 cây số. Mình ý thức được vóc dáng bé nhỏ của mình nên phải vận động nhiều, chứ chỉ ngồi 1 chỗ vẽ mẫu thôi thì sau này rất khó sinh. Mà mình mong được sinh thường để tốt cho con, cũng là để trải qua sự đau đẻ như mẹ ngày xưa. Mình mong các bạn single mom hãy tự tin và hạnh phúc với baby của mình, đừng buồn phiền nhiều sẽ ảnh hưởng không tốt cho bé. Chúc tất cả các mẹ luôn mạnh khỏe và mẹ tròn con vuông nhé!
Theo sotaychame